Hữu tình cho gặp giữa đời
Cho say cho đắm để rồi biệt ly
Lòng đau muốn dứt tình si
Nhưng quên sao nỡ vứt đi sao đành
Xót thương tình ai mong manh
Đã như sương khói tan tành theo mây...
Trong đêm tịch mịch, khi tiếng chuông gió ngừng đinh đinh đang đang, một hồi nhạc khúc ngắn ngắn dài dài từ đàn nhị thê lương kéo đến. Âm thanh bi ai xa vẳng, mơ hồ, tối tăm và lạnh lẽo đến tê dại.
Lúc này Tiếu Tam Tiếu đang ôm chặt Viêm Ngọc trong lòng, cố ý che chiều gió mang sương lạnh tạt lên người nàng. Hắn bỗng nghe được tiếng đàn nhị(đàn cò trong đám ma) từ xa vọng đến, dõi mắt lên mới thấy một lão nhân chừng sáu mươi tuổi, vừa đi vừa kéo đàn.
Khi lão nhân ấy đi ngang qua hắn, chợt quay lại nhìn, hai người chạm tầm mắt.
"Chàng trai, có cần lão làm ma chay không? ".
"....".
Tiếu Tam Tiếu chẳng có tâm trạng nói chuyện, hắn thu tầm mắt về.
"Không làm ma chay, vậy ngươi muốn nghịch thiên cứu nàng không? ".
"Ông.. Tiền bối, có thể cứu nàng, nàng còn cứu được?".
Lời nói của lão nhân làm Tiếu Tam Tiếu run lên, trong mắt mang chút trông chờ.
"Ta không cứu được, cũng chẳng muốn cứu, nhưng có thể cho ngươi một cái chỉ điểm".
"Đa tạ tiền bối...".
"Đừng nói nhiều, nhớ kỹ mấy điều sau.Muốn cứu nàng, phải tìm cho nàng một cái hỏa mệnh khác. Trong thời gian chờ đợi, ngươi hay đến núi Chứa Chan, gặp lão Hắc Mộc, lấy bằng được quan tài hắc ngọc của lão để bảo dưỡng thân thể cho nàng. Sau khi có quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lung-linh-tan/121314/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.