Làn gió nhẹ thổi qua gương mặt xinh đẹp của nó, gương mặt buồn trầm lặng.
“Em đây rồi.” Hắn tiến lại gần.
“Sao anh biết em ở đây?” Nó giật mình.
“Anh biết tất cả nơi em đến.” Hắn cười.
“Em có tệ không anh?” Nó ngồi trên thảm cỏ xanh, hai tay ôm gối nhìnvề mặt hồ yên tĩnh. Câu hỏi này nó đã luôn hỏi bản thân của mình.
“Đối với anh, tất cả mọi thứ của em đều tốt.” Hắn ngồi kế bên cô.
Nó mỉm môi nhẹ rồi nói:
“Tại sao em không thể đẩy quá khứ ra khỏi bản thân chứ?”
Hắn xoa đầu nó rồi chạy đi, sau đó quay về với 3 viên sỏi nhỏ.
“Anh làm gì vậy?” Nó khó hiểu.
“Viên sỏi thứ nhất, anh ném xuống hồ, em thấy gì?” Hắn ném viên sỏi thứ nhất xuống.
“Mặt hồ động.”
“Viên thứ hai cũng vậy.” Hắn lại ném tiếp.
“Mặt hồ động.” Nó bắt đầu chán trò này rồi nha!
“Viên thứ nhất và thứ hai, tượng trưng cho những người em hận, nhữngngười trong quá khứ, mặt nước là quá khứ của em. Viên sỏi bị ném xuống,sẽ làm cho quá khứ của em có nhiều biến động. Hai viên sỏi ấy sẽ mãi ởdưới mặt nước ấy, không bao giờ nổi lên cũng như sẽ luôn làm em khóchịu. Và viên sỏi cuối.” Hắn cầm viên sỏi đưa nó.
“Đẹp thật.” Nó cầm lên rồi im lặng.
“Cho em quyền quyết định.” Hắn nói.
“Viên đá này…cho nó về quá khứ đi.” Nó cười rồi ném xuống hồ.
“Ngoan. ” hắn cười.
“Em phải đối mặt với quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lun-a-co-uong-sua-di-nhe/2022499/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.