Nó thất thểu đi vào phòng, mở tủ quần áo lấy bộ đồ ngủ màu trắng bước vào toilet.
Nước tuôn xuống người nó ào ạt không ngừng, nó đứng lặng ở đó.
Có phải, nó đang làm phiền hắn không?
Đâu nhất thiết hắn phải đến đâu nhỉ?
Đâu nhất thiết nó phải tổ chức cho hắn bữa tiệc này đâu nhỉ?
Đâu nhất thiết… nó phải buồn như vậy đâu nhỉ?
Đúng rồi…đúng rồi…nhỉ?
“Đồ tồi!” Nó nói nhỏ, răng cắn môi dưới kiềm nước mắt. Nhưng không hiểu sao…nước mắt cứ tuôn ra.
Mang tâm trạng buồn rầu lên giường, tay với lấy tấm chăn màu xanh quấn quanh người rồi cuộn tròn lại.
Nó suy nghĩ, có thể hắn bận việc gì đó, hoặc là hắn đang bàn bạc vớiđối tác, hay là hắn đang đi ăn do đói quá, cùng lắm là quá háo hức nênđến muộn, cũng có thể có việc gì đó…
Hay là…
Hắn không muốn đến?
Nghĩ đến đây nó bỗng ngồi bậc dậy, tay lấy chiếc điện thoại bấm số của hắn.
Tiếng tút kêu dài dằng dẳng như cả thế kỉ, cuối cùng cũng có người bắt máy.
“Alo.” Giọng hắn vang lên.
“Đồ ngốc, sao anh không đến bữa tiệc của em chứ?” Nó thở ra nhẹ nhõm khi nghe tiếng của hắn.
“Nhi…”
“Hửm? ”
“Có lẽ…chúng ta nên chấm dứt tại đây thôi.”
“Cái gì?” Nó ngạc nhiên, từng chữ một như đâm thẳng vào tim nó.
“Kết thúc đi, anh thấy chúng ta không hợp nhau.”
“Này! Hết chuyện đùa anh lấy cái này ra giỡn sao?” Nó bực mình.
“Anh không đùa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lun-a-co-uong-sua-di-nhe/2022498/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.