Thanh Hạ bắt đầu hồi tưởng về những ngày tháng Dương Quốc còn phồn thịnh. Khi ấy, cuộc sống của cậu không quá tốt đẹp vì chính bản thân cậu phải tự mình gồng gánh rất nhiều việc. Hoàng cung rất rộng lớn, rất cô độc. Người làm chủ nó lại càng cô độc hơn.
Mẹ của cậu là Hoàng Hậu, bà có bốn người con, hai trai một gái nhưng không may có một đứa trẻ bị sảy mất từ khi còn trong bụng mẹ. Hoàng Đế vì thế mà rất thương bà, luôn dành cho bà những gì tốt đẹp nhất, chưa từng nghi ngờ hay ghét bỏ.
Ấy thế mà,
Mẹ lại phản bội ông.
Trong số ba người con, có một người không mang trong mình dòng máu hoàng tộc.
Không ai biết hết, kể cả đứa trẻ ấy.
Nhưng cậu lại rõ, mẹ không che giấu cậu điều gì. Bà kể cho đứa con nhỏ của mình nghe sự thù hận khi bị ép gả đi, kể rằng bà đã đau khổ thế nào khi phải dời xa người tình. Suốt cuộc đời của người con gái ấy, chưa ngày nào được hạnh phúc.
Bà hận Hoàng Đế, hận cả những đứa con của hai người.
Từ khi còn nhỏ xíu, cậu đã bị bà biến thành nơi để trút bỏ hết các cảm xúc tiêu cực. Dần dần, Thanh Hạ cũng bị ảnh hưởng, mắc phải chướng ngại tâm lý, chẳng thể nói ra những điều đó đồng thời cũng cảm thấy có lỗi với cha của mình.
Nếu nói ra, mẹ sẽ căm hận cậu.
Còn nếu không, cậu sẽ tự căm hận mình suốt cả một đời.
Đôi khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lui-tan-noi-cam-cung-heo-mon-trong-bi-thuong/2895485/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.