"Lan, cha ta nhận được thư chưa? Người có hồi âm không?"
"Dạ thưa, kẻ mà chúng ta phái đi đã bị chặn lại ở cửa thành, không truyền tin ra ngoài được ạ."
Quỳnh Hương nhăn mày, cô ta đã bị giam lỏng trong cung suốt mấy tháng trời, đến hít thở không khí cũng khó khăn. Nay triều đình hỗn loạn, hậu cung cũng bị ảnh hưởng ít nhiều.
Có phi tần nhà ngoại phạm tội khi quân, mới mấy hôm trước vừa bị đưa đi xử trảm.
Lại có phi tần anh em trong nhà được thăng tiến, bản thân cũng theo đó mà đi lên, danh vị ngày một cao.
Cô ta thân là người ngồi trên hậu vị, chia sẻ gánh nặng cùng Hoàng Đế lại bị giam trong cung, muốn biết chút tin tức còn phải phái người hầu đi thăm dò mới rõ.
Quỳnh Hương biết mình toi đời rồi, không bao lâu nữa cũng sẽ bị lôi đi xử chết cùng các thành viên trong gia tộc. Việc bây giờ có thể làm chỉ là xin Hoàng Đế lương tay, tha cho già trẻ trai gái của tộc Lê Thị một mạng sống, ba đời thôi cũng được chứ tuyệt đối không thể để Lê Thị diệt vong.
Đi vòng vòng quanh phòng một hồi, suy đi tính lại cũng chẳng nghĩ ra được kế sách nào trông có vẻ ổn.
Bỗng, Quỳnh Hương nhớ đến Nam Phi, cậu ta được lòng Hoàng Đế như vậy, biết đâu khuyên nhủ chút ít thì ngài ấy sẽ lương tay...
Không, mình hại người ta nhiều như vậy, lý nào lại được giúp đỡ.
Nhưng giờ cũng chỉ có mình cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lui-tan-noi-cam-cung-heo-mon-trong-bi-thuong/2895481/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.