Chu Kỳ Tuệ ôm mặt khóc lóc, nước mắt cứ thế chảy ra, Chu Kiến Hàng thở dài bất lực, hắn cũng không nhớ rõ chính xác bản thân mua cho con gái vòng như nào giờ để mọi chuyện vỡ lẽ cũng xấu hổ mặt mũi.
“Vòng của con, cha… huhuhh. Trả vòng đây…”
Thấy con gái khóc lớn mè nheo, trách hắn không có thời gian dạy dỗ con gái hướng anh cúi đầu:" Thật xin lỗi. Tôi đã không dạy dỗ con gái cẩn thận để con bé làm chuyện sai lầm, ngày mai Tuệ Tuệ nhất định sẽ hướng bạn học xin lỗi. Không biết anh tên gì, ở đâu tôi sẽ gửi qua sang coi như là một lời xin lỗi."
Bộ dáng Lục Ân Nhị cao cao tại thượng, nhếch mép:" Khỏi, giữ món rẻ tiền cho con gái anh chơi. Tôi muốn chuyển lớp."
Thư ký đằng sau Chu Kiến Hàng tức giận:" Anh! Đừng có quá đáng, Chu tổng đã nhún nhường như vậy còn không biết điều. Anh nghĩ bản thân anh là ai?".
“Thế là cháu tôi sai hay con gái anh ta sai?”
Lục Ân Nhị từ tốn nói lại, chủ nhiệm Lý không thể chen họng vào cảm giác áp bức, bức bách đến ngộp thở. Chu Kiến Hàng im lặng không nói, cái gì cũng có giới hạn của nó.
Hắn ngẩng đầu mặc cho con gái quấy khóc trong lòng, về sẽ dạy dỗ lại sau:" Được."
“Chú xấu xa, trả vòng đây. Huhuhh… cha, vòng c… của con… con không có ăn cắp.”. Truyện Xuyên Không
Lục Đình Bắc chống nạnh không thèm nhìn tính tình công chúa. Anh vuốt mái tóc rối bám trên trán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-muon-noi-chuyen-yeu-duong-/3592877/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.