(4)
“HẠ KHÊ!”
Tiếng nói này phát ra từ phía bà Lục, hai tay bà run rẩy bám thành bàn, không thể tin chuyện xảy ra trước mắt.
Chết tiệt, loại hại người quang minh chính đại như thế này, bà phải nên khen Hạ Khê can đảm hay là trách cô ta ngu xuẩn đây!
“Nhà họ Hạ các người đúng là có bản lĩnh.”
Ánh mắt rét lạnh của Lục Đình Phong bắn tới người bà Lục, bà ta liền rùng mình.
“Lấy nước.”
Ông Lục quăng ánh mắt trách cứ cho bà Lục. “Còn đứng đó làm gì, mau gọi bác sĩ gia đình” sau đó liền phẩy tay bước lên lầu.
Bà Lục vội nuốt nước bọt, lủi thủi đi theo sau lưng ông Lục, lòng vẫn không ngừng lo lắng.
Lục Đình Phong không hay nổi giận, nhưng nếu khiến hắn giận lên, nhất định sẽ ghi thù.
Mà Lục Đình Phong một thi ghi thù, liền ghim rất dai.
Bà vẫn nhớ một đứa cháu khác của bà, lúc đến đây nó chỉ lỡ làm rơi di ảnh của mẹ Lục Đình Phong, hắn ta yên lặng không nói, nhưng sau này người cháu đó tiền bị tai nạn khi leo núi, hai chân bó bột suốt gần nửa năm, mặt mũi suýt chút nữa bị hủy.
Lần này việc làm của Hạ Khê không chỉ tát cho Lục Đình Phong một bạt tay, làm cho hắn mất mặt, còn khiến bà ở trong cái nhà họ Hạ này càng trở nên chật vật.
Lục Đình Phong không ăn thiệt, hắn sẽ không để cho bà cùng Hạ Khê, cả nhà họ Hạ an ổn.
Người làm tản ra, một bên lấy nước một bên gọi điện một bên dọn dẹp.
Lục Đình Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-tong-muon-hon-toi/1244874/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.