Bà Lục không đồng ý để Lục Thiếu Phàm xuất viện, nên bữa tối tụ họp ở Mẫn gia thiếu mất chú rể, chỉ có bà Lục và Mẫn Nhu.Chuyện LụcThiếu Phàm bị thương không hề công bố ra ngoài. Lúc Mẫn Chí Hải khôngnhìn thấy con rể tương lại vẻ mặt có chút không vui, dù sao vài ngày nữa con gái mình cũng xuất giá.“Sức khỏe Thiếu Phàm gần đây không tốt, mong ông thông gia có thể thứ lỗi”Bà Lục mặtbình thản tạ lỗi với Mẫn Chí Hải, giọng nói áy náy, thành ý mười phần.Hơn nữa vẻ mặt Mẫn Nhu luôn rạng rỡ, không có chút gì gọi là không vui, Mẫn Chí Hải cũng hơi bất mãn nhưng liền nghênh đón hai người vào.“Đây là thành ý nho nhỏ của chúng tôi mong ông thông gia không chꔓLà Thông gia thì đều là người một nhà không cần phải khách sáo như thế, mua mấy thứ này làm chi cho phí tiền”Ngoài miệng tuy nói thế, nhưng vẻ mặt tươi cười của Mẫn Chí Hải chứng tỏ ông rấthài lòng với các cư xử chu đáo của Lục gia, bảo dì Lý nhận lấy hộp quàtừ tay Bà Lục rồi dẫn bà Lục tới phòng khách“Lúc này không tới cũng không sao. Chỉ sợ tới ngày kết hôn, chú rể lại không tới vậy thì thật là mất mặt.Bên trongphòng khách lớn, hai người phụ nữ cao quý nhàn nhã ngồi trên ghế sô pha, Mẫn Nhu dù đi theo sau Mẫn Chí Hải, nhưng cũng nhìn thấy rõ hai người, là Hồng Lam và bà Kỷ.Lời vừa nói tựa như đùa cợt nhưng thật ra lại đang chế giễu, lời đó xuất ra từmiệng bà Kỷ, dù lời nói khó nghe, bà cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-pham-em-yeu-anh/2049831/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.