“Bàthấy chúng ta ở trước mặt Lục gia còn chưa đủ mất thể diện hay sao, tôinói cho hai mẹ con bà biết. Hai ngày nữa tốt nhất nên im lặng, tiểu Nhulà con gái tôi, dù bà không chào đón nó, thì cũng phải nhịn”
Mẫn Nhu vừavề tới biệt thự đã thấy Mẫn Chí Hải đang khiển trách Mẫn Tiệp và HồngLam, nhưng mặt hai người đó không hề có chút áy náy, thậm chí Mẫn Tiệpcòn chống chế:
“Cha, cha thiên vị, chỉ biết la con cướp bạn trai của nó, tại sao không nói nó cướp vị hôn phu của con?”
Mẫn Nhu nghe thấy lời oán giận của Mẫn Tiệp, nhìn cô ta biểu tình còn oan hơn cả Đậu Nga, tỏ vẻ ủy khuất, cô thật không rõ Mẫn Tiệp muốn thế nào. Nếu cô taquan tâm Lục Thiếu Phàm, tại sao ngay từ ban đầu lại giành Kỷ Mạch Hằngvới cô.
Chẳng lẽ côta muốn ăn cháo đá bát? Nếu quả thật như thế, cô không thể không cảmthán cho Kỷ Mạch Hằng, nếu một ngày anh ta hoàn toàn tỉnh ngộ thì phảiđối mặt với Mẫn Tiệp ra sao, sẽ có loại tâm tình gì?
“Lúc nãy không nghe thấy Lục phu nhân ám chỉ sao? Dù không có tiểu Nhu, con cho rằng, Lục gia có thể tiếp nhận con sao?”
Trước tháiđộ khăng khăng của Mẫn Tiệp, Mẫn Chí Hải rõ ràng đã tức giận, giọng nóicao lên không ít, Mẫn Nhu cũng không muốn tham dự vào trận cải vã này,xoay người bước lên lầu, sau lưng lại nghe giọng nói mỉa mai của HồngLam.
“Chỉ trong một tháng, nó đã khiến quý công tử Lục gia quỳ dưới váy nó, ChíHải,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-pham-em-yeu-anh/2049832/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.