Sau khi buổi từ thiện kết thúc, sau khi lên xe, ngoại của Lục Ngạn Thành bỗng nhiên lại hỏi đến cô nhiên viện mà Tịch Nghi sống.
- Con sống ở cô nhi viện nào? Lần sau ngoại sẽ kêu Lục Ngạn Thành giúp đỡ viện, ngoại phải cảm ơn viện trưởng của cô nhi viện đó vì đã nuôi dạy ra một cô gái hiểu chuyện, đáng yêu như con.
- Ừm! Cô nhi viện mà con sống chủ là một viện nhỉ không danh tiếng, nếu được Lục thị giúp thì đúng là tốt quá. Con cảm ơn ngoại.
Trên xe.
- Phải rồi, Tịch Nghi!
- Dạ??
- Con làm việc ở một tiệm cà phê đúng không? Bây giờ ngoại vẫn chưa muốn về, hay là chúng ta đến đó đi! Ngoại cũng tò mò muốn biết rằng nơi con làm việc là một nơi như thế nào!!
Tịch Nghi không vội trả lời nhìn sang Lục Ngạn Thành và anh đã gật đầu. Nhưng... Tịch Nghi thì không muốn chuyện này đi xa như vậy, đây chỉ là một vở kịch... nếu để cho nhiều người biết thì sẽ rất rắc rối.
- Ngoại à, ngoại thật sự muốn đến đó sao? Sao ngoại lại có hứng thú vậy?
- Con đừng lo lắng. Ngoại không làm con khó xử đâu, ngoại chỉ đến đó uống cà phê như một vị khách bình thường thôi. Ngoại sẽ không lại rêu rao rằng con là cháu dâu tương lai của ngoại đâu. Ha ha!
Tịch Nghi không nói thêm gì, chỉ đồng ý bằng cách mỉm cười bất lực.
...----------------...
Tịch Nghi vừa bước chân vào cửa tiệm thì Đường Yến, bạn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-anh-dung-tan-nhan-voi-toi-nhu-vay/2935472/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.