Bốn ngày sau, hôm nay cũng là ngày thứ tư mà Tịch Nghi đi làm ở quán mì này, mọi chuyện điều xảy ra rất suôn sẻ, khách của quán ai cũng tấm tắc khen mì mà Tịch Nghi nấu ngon, có thể là ngon hơn đầu bếp lúc trước của tiệm.
Cũng vì vậy nên chị chủ của quán cũng vô cùng ưng bụng.
Nhưng, đến khi...
- Chủ quán! Cho bảy tô mì đi!! Nhanh lên đó nha! Đừng để bọn này đợi lâu.
Bọn này là lũ giang hồ ở đây, nổi danh là làm càng, ai nhìn thấy cũng phải sợ hãi tránh né, vì họ đi đến đâu thì nơi đó liền có ồn ào, cãi vã. Họ vui thì không sao, nhưng không vui thì chắc chắn sẽ gây sự. Không biết hôm nay bọn người này rốt cuộc là đang vui hay buồn nữa.
- Mời quý khách ăn ngọn miệng!
Khi nhân viên phục vụ vừa đi vào, bọn họ ăn mấy đũa thì có hai người trong số họ lấy ruồi và gián đã chết vào bỏ vô tô mì. Xem ra... họ thực sự muốn gây chuyện.
Rầm!! Xoảng!!
Đại ca của họ đập bàn, đá ghế, hét lên, khiến cho khách hàng ở đây sợ hãi bỏ chạy hết.
- Chủ quán đâu! Ra đây ông bảo!! Mỳ này là thế nào đây hả?? Sao lại có ruồi nhặn trong đây??
Xoảng!!!
Tô mỳ cứ vậy bị hắn đập xuống đất.
- Chủ quán!!!
Chị chủ nghe ồn ào liền chạy ra.
- Có chuyện gì vậy?? Vị đại ca này sao lại không vui??
- Cô em!! Cô nhìn dưới đất đi! Kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-anh-dung-tan-nhan-voi-toi-nhu-vay/2935430/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.