Hôm sau.
Tại công ty của Lục Ngạn Thành.
Cạch!!
- Này Lục Ngạn Thành! Cô trợ lí mới của cậu xinh thế!!
Lục Ngạn Thành liếc mắt.
- Trịnh tổng!! Cậu đi vào mà không biết gõ cửa sao?
Trịnh Tấn Thăng kéo ghế ra ngồi đối diện Ngạn Thành.
- Tay cậu không sao chứ? Không nghỉ ngơi thêm à??
Lục Ngạn Thành lười biếng không thèm trả lời, anh phải nhanh chóng xử lí nốt những văn kiện của ngày hôm qua rồi một chút còn có một cuộc họp quan trọng về dự án mới. Vốn dĩ không có thời gian.
- Xì!! Mà nè, cậu thật lòng thả Liên Tịch Nghi ra à??
Nghe đến đây Lục Ngạn Thành bỗng dừng tay.
- Gì đây? Cậu đến đây là vì chuyện này sao??
- Hôm qua tôi vô tình gặp cô ấy trên đường, có nói chuyện với cô ấy một chút.
- Vậy thì sao? Cậu muốn nói gì??
- Thì... sao cậu có thể dễ dàng buông bỏ thù hận như vậy? Nếu là cậu, không giết cô ta chắc chắn là không hả dạ!!
Lục Ngạn Thành trầm giọng, tiếp tục lia bút.
- Liên quan quái gì cậu.
- Hừ! Điều là bạn bè cả mà sao lại cọc cằn thế không biết.
- Chúng ta là đối thủ, không có vụ bạn bè ở đây!!
Trịnh Tấn Thăng bực bội trợn mắt.
- Cậu đâu có đổi tính, đổi nết gì, vẫn như xưa, mà sao lại nhân từ với cô ấy như vậy chứ! Khó hiểu thật! Hay là trong quá trình hành hạ con nhà người ta, bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-thieu-anh-dung-tan-nhan-voi-toi-nhu-vay/2935434/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.