Đường Vãn Thu làm gì có cái kiểu tiểu thư khuê các cửa lớn không ra cửa sau không tới, trước khi Giảng Kinh đường lần này bắt đầu, nàng đã một thân một mình ra ngoài du ngoạn nhiều năm, đã sớm nghe nói mấy chuyện xấu của lão Bạch Kê —— cả tộc lão quỷ này đều tinh thông Ngự thú thuật, lại ỷ bọn họ nuôi được mấy con cá chạch lớn, ở vùng phía tây gần như thành vua nữa cõi, lão không đứng đắn cưới bao nhiêu là nữ tu xinh đẹp, còn sinh hơn mười con gái.
Có câu nói quý tinh bất quý đa, hơn mười con gái Bạch Kê chẳng ai thành tài, nếu không ngã xuống ngoài ý muốn, chính là tu vi không được hao hết thọ nguyên, chẳng có ai sống lên tới hàng rùa thần như lão cha. Những năm gần đây lão chẳng cho ai ra ngoài.
Lúc này khóc cháu dường như là chuyện thật!
Chẳng lẽ không trông cậy được tròng mắt, nên muốn cậy nhờ vành mắt sao?
Đường Vãn Thu giận không chỗ phát tiết, đang định hắng giọng, đảo chủ đã phất tay áo, ngừng ý đồ thêm dầu vào lửa của nàng.
Chỉ nghe đảo chủ tao nhã lễ độ mở miệng nói: “Môn đồ còn trẻ, nói năng vô lễ, cung chủ đại nhân đại lượng, không nên chấp nhất tiểu bối, ta thấy lúc này tìm kiếm lệnh tôn quan trọng hơn. Tên tất cả mọi người trong Giảng Kinh đường đều được ghi chép trong danh sách, lệnh tôn quả thực vẫn chưa vào Giảng Kinh đường. Có thể y nhất thời hiếu kỳ, sau cảm thấy truyền dạy công pháp ở trên đảo không vừa mắt, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-hao/1335972/quyen-2-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.