Liễu di nương tâm kế xấu xa tự làm tự chịu, Ngưng Hương cũng không đồng tình với bà ấy, nhưng thông qua chuyện này mà nàng càng sợ Bùi Cảnh Hàn hơn.
Bùi Cảnh Hàn đối với người khác tàn nhẫn như vậy, vậy thì một khi nàng không làm vừa lòng hắn thì hắn cũng có thể làm chuyện đồng dạng như vậy đối với nàng.
Bùi Cảnh Hàn cố ý đem sự sợ hãi của Ngưng Hương lý giải thành ý tứ khác, hắn nằm xuống nhưng lại không để cho Ngưng Hương đi, lười biếng dựa vào đầu giường nói chuyện với nàng, "Sợ ta trị tội ngưới bịa chuyện lừa gạt ta sao? Không cần sợ, mặc dù sự việc xảy ra không giống với chuyện trong mộng, nhưng nữ nhân kia làm chuyện xấu bị phát hiện khiến tâm trạng ta rất tốt, hơn nữa giấc mộng của ngươi về việc này không đúng cũng đã nói lên việc em ở cùng với ta cũng sẽ không dẫn tới tai hoạ, có thể an tâm rồi chứ?"
Trong lòng Ngưng Hương trầm xuống, khó có thể tin nhìn về phía hắn, "Thế tử..."
Mắt phượng của Bùi Cảnh Hàn híp lại, lạnh lùng nói: "Chẳng lẽ ngươi nghĩ ta tin lời nói hoang đường đó rồi sau đó thiết kế chuyện hãm hại Liễu di nương? Làm càn, Ngưng Hương ta cảnh cáo ngưới, nếu như bởi vì lời nói xằng nói bậy của ngươi khiến phụ thân hoài nghi ta cố ý để ông ta đội nón xanh thì không cần chờ đến chuyện sang năm ta sẽ bán ngươi ngay bây giờ!"
"Nô tỳ không dám." Ngưng Hương hoảng sợ quỳ xuống, cố nén nước mắt.
Nàng thật sự là si tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gia-tieu-tuc-phu/649380/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.