Trong lúc bên hoa viên truyền đến một trận ồn ào thì Ngưng Hương đang đứng hầu hạ ở sau lưng Bùi Cảnh Hàn.
Trong lễ chúc thọ của lão phu nhân có rất nhiều người đến tặng lễ vật, ngoại trừ một bức chữ thêu chúc mừng trăm tuổi thì Thẩm Từ Từ còn chuẩn bị thêm một bài hát do chính nàng phổ nhạc. Tiểu nha hoàn dâng tranh trình lên, Thẩm Từ Từ một thân váy dài hồng nhạt mà nàng rất ít mặc, mềm mại lượn lờ đi tới, dáng vẻ uyển chuyển hướng về mọi người hành lễ, đôi mắt đẹp trong nháy mắt dừng lại ở trên người Bùi Cảnh Hàn nhiều hơn, sau đó liền ngồi xuống.
Khẽ dừng lại một lát, âm thanh réo rắt như nước chảy vang lên, cùng ánh trăng hòa quyện vào nhau.
Ngưng Hương nghe thấy liền ngây dại.
Kiếp trước vào đêm nay ở bên cạnh Bùi Cảnh Hàn chính là Tố Nguyệt, Lãnh Mai Các lại cách khá xa Vinh An đường, cho nên nàng chỉ nghe được tiếng động loáng thoáng, bây giờ lại cách Thẩm Từ Từ gần như vậy, nàng nhìn thấy khuôn mặt nàng ta say mê vào trong tiếng đàn, nhìn gió đêm lay động bộ hồng sa trên người nàng, một đôi tay trắng muốt chạm vào dây đàn lưu loát sinh động như nước chảy mây bay, nghe âm thanh kia không khó hình dung tới âm thanh của tự nhiên, Ngưng Hương nhịn không được nhìn nam nhân đang ngồi phía trước.
Không trách được Bùi Cảnh Hàn lại thích Thẩm Từ Từ như vậy, một cô nương vừa có dung mạo lại có tài, nếu nàng là nam nhân nàng cũng thích.
Nhưng vì sao Bùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gia-tieu-tuc-phu/649379/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.