Sáng sớm hôm sau, trong lúc Ngưng Hương giải thích diệu kế của mình cho Tố Nguyệt nghe thì Bùi Cảnh Hàn lại gọi Trường Thuận phân phó một chút.
Chạng vạng Bùi Cảnh Hàn mới từ quân doanh trở về, Trường Thuận nghênh đón trước tiên, xa xa hướng về phía Bùi Cảnh Hàn gật đầu, thần sắc nghiêm trọng.
Bùi Cảnh Hàn liền biết Liễu di nương quả thật đã mang thai, nhưng lại giấu giếm không báo, không phải là muốn ở ngày vui khiến cho mẫu thân ấm ức thì là cái gì?
Khóe môi trào phúng nhếch lên, Bùi Cảnh Hàn nhìn về phía sân nhỏ của Liễu di nương, mắt phượng như sói.
Hắn tuyệt đối sẽ không để cho sự việc như Ngưng Hương mơ phát triển thành sự thật.
~Thấm thoắt đã đến ngày mười hai tháng sáu, là ngày đại thọ của lão phu nhân.
Trên dưới Hầu phủ đều vui mừng, mà Bùi Cảnh Hàn cũng thật cao hứng, buổi sáng trước khi xuất phát còn sờ soạng nhẹ nhàng vài cái trên khuôn mặt của Ngưng Hương...
Nhưng Ngưng Hương lại không có tâm trạng tốt như hắn.
Nghĩ tới mấy ngày nay mặc dù Bùi Cảnh Hàn không động tới nàng nhưng ngoài miệng vẫn trêu ghẹo nàng mấy lần, giống như trở lại trước đây khi hai người nói rõ sự tình, trong lòng Ngưng Hương vừa hoang mang vừa tức giận, làm hết công việc nàng lặng lẽ đi hỏi Tố Nguyệt, " Có phải Thế tử không coi trọng lời nói của ngươi không?"
Sẽ nhanh chóng phải chia tay, Tố Nguyệt rất luyến tiếc Ngưng Hương, nhưng càng luyến tiếc càng thích trêu chọc nàng, thích nhìn bộ dáng lo lắng ngốc nghếch của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gia-tieu-tuc-phu/649378/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.