Ông quay người lại, đối mặt với khuôn mặt lạnh lùng của trưởng tử.
"Nếu chuyện này là do mẫu thân gây nên, nhi tử nguyện thay mẫu thân chịu phạt, nhưng nếu như phụ thân chỉ vì vài ba câu của Liễu di nương mà muốn đánh mẫu thân, vậy thì đừng trách nhi tử bất hiếu." Bùi Cảnh Hàn mạnh mẽ đẩy phụ thân vóc người to lớn ra, ngăn cản trước người Đỗ thị, mắt phượng bình tĩnh nhìn chằm chằm Bùi Chính, "Phụ thân chỉ trích mẫu thân, có chứng cớ gì?"
"Nếu nàng đã có chủ tâm hại người thì sẽ lưu lại chứng cớ sao?" Đường đường là Hầu gia lại động thủ đánh nữ nhân, cuối cùng chỉ khiến người khác khinh thường, sau một hồi xúc động qua đi, đối mặt với trưởng tử đã trưởng thành, nét mặt già nua của Bùi Chính có chút không chịu đựng nổi, thẹn quá hoá giận quát, "Không khiến ngươi bao che cho nàng, trong lòng các ngươi tự hỏi xem có lý do gì mà Liễu di nương lại thông đồng với người khác?"
Bùi Cảnh Hàn vẫn giữ nguyên gương mặt lạnh lùng, "Nhi tử không biết, chỉ tin mẫu thân không phải loại người như vậy."
Bùi Chính giận dữ, vừa muốn giáo huấn nhi tử thì lão phu nhân đã vội vã chạy đến, vừa vào nhà thì thấy cha con hai người đang giằng co, còn con dâu thì núp ở một bên buồn bã rơi lệ, bà cầm cây trượng vung mạnh đánh về phía Bùi Chính, "Nghiệt tử, ngươi sủng ái cái thứ tỳ nữ bỉ ổi kia ta lười quản ngươi, bây giờ nàng ta đã làm ra chuyện xấu như vậy mà ngươi vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gia-tieu-tuc-phu/649381/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.