Ngưng Hương không chịu nói muốn ăn món gì cho nên Lục Thành đành dừng xe lừa ở bên cạnh một quán bán cháo, cũng may quán bán cháo ở đầu đường cho nên xe lừa đậu trong ngõ hẻm bên cạnh, sẽ không gây trở ngại người đi đường hoặc các cửa hàng buôn bán khác.
Với lại bọn họ đến quá sớm mà quán bán cháo lại là cửa tiệm mở sớm nhất.
"Nàng ăn cháo gì?" Lục Thành ngồi đối diện Ngưng Hương, nhìn nàng hỏi.
Ngưng Hương cúi đầu nhìn bé trai nàng ôm trong lòng, "Ta ăn rồi, các người ăn đi."
Thật sự nàng đã ăn hai cái sủi cảo rồi, bây giờ cũng không đói lắm.
Lục Thành nhìn nàng trong chốc lát rồi nghiêng đầu hỏi muội muội.
A Đào không khách khí với ca ca, gọi cháo nấm hương thịt gà đắt tiền nhất. Tiểu nha đầu này lớn lên vừa lúc điều kiện của nhà Lục gia đã bắt đầu khá hơn, Lục Thành lại rất nuông chiều muội muội, cho nên cách ăn mặc của A Đào không thể so với các cô nhà giàu, nhưng cũng không giống với các bé gái nhà nông bình thường muốn mua gì cũng phải tính toán trong lòng một chút.
Lục Thành liền gọi phụ nhân bán cháo nấu bốn chén cháo nấm hương thịt gà.
Ngưng Hương nhíu mày, ngẩng đầu nhìn hắn, "Buổi sáng ta đã ăn hai cái sủi cảo, thực sự bây giờ không đói bụng."
"Hai canh giờ đã qua rồi sao lại không đói bụng được, nàng ăn đi, buổi trưa không cần ăn sớm ." Lục Thành không để nàng cự tuyệt, ăn hết cháo hắn cũng không đủ no lại gọi thêm bánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gia-tieu-tuc-phu/649368/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.