Chương trước
Chương sau
Sau khi ăn uống no đủ, hai lớn hai nhỏ lại bước lên xe lừa.
Lúc này trời đã sáng hẳn, Ngưng Hương nhìn hàng rổ anh đào đang che đậy cẩn thận xếp thành hàng, trong nội tâm khẽ động liền vén vải lên nhìn, ngoại trừ một cái giỏ có một vài quả anh đào giữ lại làm đồ ăn vặt thì những cái khác đều trống không, nói cách khác Lục Thành căn bản không có ý định đi phủ thành bán anh đào.
Nghĩ đến hắn hôm qua bộ dáng hắn nghiêm túc nói chuyện cùng nàng và Đại bá mẫu, Ngưng Hương âm thầm cắn răng.
Làm sao có người nói dối mà không chớp mắt như vậy chứ?
Lục Thành dám làm như thế sẽ không sợ bị nàng phát hiện, hắn còn hào hứng bừng bừng mà đánh xe lừa chạy tới cốc hoa đào. Trước đây hắn cùng với Nghiêm Kính đã dạo qua đây một vòng thì biết có chỗ này có cảnh đẹp mà thanh tịnh, sau khi vòng vèo bảy tám khúc cua thì mới ngừng lại.
"Nước!" A Nam đứng trên xe lừa chỉ mặt hồ phía trước kêu lên.
Lục Thành cười ôm nhi tử đi tới bên hồ. Trên bờ hồ, bãi cát mịn lấp đầy rộng hơn ba trượng, Lục Thành cởi giày của mình đi trên cát, cũng cởi giày cho A Nam để bé đi trên đất. Bãi cát xung quanh ba phía, phía đông thì có bóng cây che lấp hết sức mát mẻ.
A Nam ghét mặt trời nắng nóng, bé vừa được đặt xuống đất liền lắc lư lắc lư đi về hướng bóng cây râm mát bên kia, vừa đi hai bước đã quay đầu lại kêu Ngưng Hương, "Nương!"
Lục Thành nghe thấy nhìn Ngưng Hương cười.
Ngưng Hương mắt nhìn thẳng đuổi theo A Nam.
A Nam lần đầu tiên được đi trên cát nên bé rất thích liền không chịu đứng yên một chỗ đợi, Ngưng Hương dắt bé đi trên cát hai vòng liền toát mồ hôi, nhìn thấy A Đào thích thú nằm dưới bóng cây, trong lòng nàng hết sức hâm mộ. Ở đây non xanh nước biếc, gió mát thoang thoảng, xác thực là chỗ nghỉ ngơi thật tốt.
"A Nam đến đây, phụ thân dạy con bắt cá."
Xa xa truyền đến giọng nói của Lục Thành, Ngưng Hương và A Nam cùng nhau ngẩng đầu lên liền thấy Lục Thành đã cởi áo từ lúc nào, ống quần cũng kéo cao trên đầu gối, khom lưng rửa tay, toàn thân màu da lúa mạch bóng loáng ở dưới ánh mặt trời, vừa bá đạo lại phóng khoáng.
Hắn lại vô lại đùa bỡn, Ngưng Hương lập tức nghiêng đầu.
"Cá!" A Nam dắt tay nàng muốn đi tìm phụ thân.
"A Nam tự đi nhé." Ngưng Hương buông tay tiểu tử, mắt nhìn qua A Đào đang chuẩn bị chạy đến xem huynh trưởng bắt cá, nàng quyết định ngồi trên xe lừa, cách xa Lục Thành.
"Đi!" A Nam nhìn thấy sợ nương chạy mất, nhất định nắm lấy tay nàng dắt đi.

"Từ tỷ tỷ cũng tới đây đi, nước trong hồ mát lắm!" A Đào cũng cuộn ống quần lên, tinh nghịch ở dưới chỗ nước cạn nước chơi đùa.
Thấy cô cô cũng đã xuống nước, A Nam lại sốt ruột quay đầu lại bổ nhào vào trong lòng Ngưng Hương, ôm bắp chân nàng làm nũng.
Ngưng Hương không có biện pháp đành ôm lấy A Nam che mặt mình lại, đi đến chỗ A Đào ra hiệu cho A Đào tới đón A Nam, còn nàng ngồi xổm xuống giúp A Nam cuốn ống quần.
"Cởi hết luôn đi." Lục Thành bước nhanh tới, lúc khom lưng xuống thì bả vai rắn chắc thiếu chút nữa đụng vào Ngưng Hương.
Hắn đi đường không chút động tĩnh, Ngưng Hương kinh ngạc hoảng loạn chạy trốn sang bên cạnh.
"Không muốn nhìn thì nàng qua bên kia nằm đi, đừng lên xe lừa." Lục Thành thấp giọng dặn dò, tiện tay cởi quần áo nhi tử ném cho Ngưng Hương.
Lúc này Ngưng Hương mới phát hiện hắn đã cởi sạch sẽ A Nam, trong lòng nàng gấp gáp nhìn vào trong hồ nhắc nhở hắn, "Ngươi cẩn thận kéo bé bị cảm lạnh!"
"Nước rất ấm, không tin nàng thử xem." Lục Thành cười trả lời, biết nàng không có dũng khí đi tới cho nên ôm lấy nhi tử đi vào trong nước.
Ngưng Hương không nhìn nhưng nghe được từng đợt tiếng nước chảy ào ào, còn có tiếng cười vui vẻ của A Nam.
Thấy bé cười đến vui vẻ như vậy, Ngưng Hương nhịn không được nhìn trộm sang.
Liền thấy hai tay A Nam ôm thật chặt cái chân thon dài thẳng tắp Lục Thành, chân nhỏ hơi xòe ra hẳn là đang giẫm lên chân phụ thân, cho nên lúc Lục Thành nhấc chân lên thì A Nam cũng phải lay động lên theo, thân thể nhỏ bé trắng mềm so với Lục Thành màu da lúa mạch hoàn toàn khác biệt.
"Nương!" A Nam nhìn thấy nương, cười khanh khách kêu nàng.
Tiểu tử cười vui vẻ, Ngưng Hương cũng cười vẫy tay với bé, sau đó nhặt y phục của bé rồi đi vào trong bóng cây ngồi.
Ngồi ở đây A Nam thấy nàng mới không sốt ruột.
Nhưng Ngưng Hương không muốn nhìn Lục Thành cởi trần, dứt khoát học theo A Đào nằm thẳng ở trên cát.
Trên đầu là một rừng cây tươi tốt vòng ra che lại bầu trời mênh mông xanh thẳm xung quanh, không thấy mây.

Ngưng Hương nhìn lên bầu trời cao xa tinh khiết, nghe tiếng cười sảng khoái của A Nam và A Đào, trong lòng đột nhiên yên tĩnh trở lại.
Giờ khắc này, nàng không muốn phiền não nghĩ cách tránh xa Bùi Cảnh Hàn, không muốn phiền não chuyện sang năm chuộc thân có thuận lợi hay không, nàng muốn thư giãn nằm ở chỗ này, hưởng thụ nửa ngày thanh nhàn khó có được.
"Nương!"
Mới yên tĩnh chưa tới một khắc đồng hồ, tiểu tử đang ở trong nước so với con ruột còn bám nàng hơn kêu lên.
Ngưng Hương bất đắc dĩ ngồi dậy, nhìn thấy Lục Thành đang đi về hướng xe lừa, A Nam được cô cô dắt từ từ , nước trên người nhỏ giọt xuống kêu nàng.
Ngưng Hương hỏi bé muốn làm gì, tiểu tử không nói mà chỉ gọi nương, giống như nàng không qua đó thì bé sẽ mãi kêu nàng như vậy, rất bướng bỉnh.
Ngưng Hương thấy vậy chống đất đứng lên, vỗ cát trên người đi về phía bên kia.
"Từ tỷ tỷ, A Nam muốn tỷ tắm giúp bé." A Đào cười hắc hắc giải thích, "Muội muốn giúp bé nhưng bé không cho."
A Nam gật đầu xoa xoa bụng nhỏ của mình, chú sâu nhỏ phía dưới theo động tác của bé cũng lay động một cái .
"Đại ca muội đâu?" Ngưng Hương thấp giọng hỏi A Đào, nàng không muốn xuống nước.
"Ta đi bắt cá để trưa ăn." Lục Thành ở bên cạnh đi xuống nước, cách năm sáu bước gì đó mới nhìn nàng, "A Nam thích nàng, cái gì cũng đều muốn nàng giúp bé, đây không phải là ta dạy, bé làm chuyện gì xấu nàng cũng đừng đẩy trên người ta hết chứ."
Giọng nói hết sức vô tội.
Hắn để trần cánh tay, chỉ bằng vào điểm này Ngưng Hương đã nhìn hắn không vừa mắt, xoay người hướng về A Nam ngoắc tay, muốn dẫn bé đi tắm.
A Nam thoát khỏi tay cô cô, ngoan ngoãn đi tới chỗ của nương, sau đó dưới chân không biết dẫm phải cái gì mà bổ nhào té vào trong nước .
"A Nam!"
Ngưng Hương bị dọa sợ hãi trực tiếp chạy vào trong hồ, đẩy Lục Thành đang ở phía trước ra ôm tiểu tử lên, ngồi xổm xuống kiểm tra người bé.
Hai người còn chưa thấy rõ thì Lục Thành đã cuống cuồng chạy tới , đại nam nhân thân cao như ngựa nhảy xuống khiến bọt nước văng khắp nơi, Ngưng Hương mới vừa giúp A Nam lau mặt thì lại bị Lục Thành đổ ập xuống làm nước bắn khắp người nàng, đầu tóc trên mặt nửa người đều ướt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.