Ngưng Hương rất muốn khiển trách hắn vì sao phải mang A Nam vào thành, trời rất nóng lại lăn qua lăn lại một đứa nhỏ, nhưng nàng một câu cũng không muốn nói với hắn. Cảm thấy bé trai trong lòng nhẹ nhàng động đậy giống như không thoải mái, Ngưng Hương mềm lòng, buồn bực nằm xuống lần nữa, đắp kín chăn mền cho A Nam rồi đem tiểu tử ôm vào trong ngực.
Nếu như là ban ngày nàng chắc chắn sẽ không nằm ở trước mắt Lục Thành, nhưng bây giờ tối đen như vậy nàng không sợ hắn nhìn thấy.
Cái ôm của nàng mềm mại khiến A Nam ngủ cũng cảm thấy thoải mái, heo con lại hướng vào trong ngực nàng, cái tay nhỏ bé theo thói quen sờ ngực "phụ thân".
Ngưng Hương cản lại thì A Nam rầm rì một tiếng, chân ngắn không thuận theo đạp nàng nhưng lại không có khí lực gì.
Tiểu tử này giỏi nhất là quấn người, Ngưng Hương không đành lòng cự tuyệt cho nên bất đắc dĩ thả tay xuống.
A Nam vừa lòng thỏa mãn nhéo hai cái, rất nhanh lại ngủ thật sâu .
Lục Thành đánh xe, Ngưng Hương không muốn ngủ nhưng có lẽ tối qua nàng ngủ không ngon, lúc này trời vừa tối mọi âm thanh đều yên tĩnh, xe lừa lại lắc lư đều đều thư thái, hô hấp A Nam trong lòng nhẹ nhàng giống như mang theo một loại dụ dỗ khó có thể ngăn cản, mí mắt Ngưng Hương càng ngày càng nặng, không ý thức đã ngủ mất.
Lục Thành nghe không thấy động tĩnh gì nữa bèn lặng lẽ quay đầu lại.
Trên xe tối đen mơ hồ, trong chăn mỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gia-tieu-tuc-phu/649367/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.