“Lục thiếu gia” mà người hầu kia nói chính là Lục Tư Thần, người đàn ông quyền lực trong giới thương trường, người được các cô tiểu thư mê mẫn tranh nhau muốn lấy, nhưng tất cả đều bị anh làm lơ, vì anh biết họ chỉ mê những thứ anh có trong tay, nếu chỉ là một thằng tay trắng thì chẳng là gì trong mắt họ.
Vẫn có người này người kia, nhưng anh gặp toàn là những người như thế, người tốt thật hiếm được gặp, mà gặp thì chưa chắc đã thành duyên, chỉ có thể để cho số phận định đoạt.
Lục Tư Thần về phòng, lấy một bộ đồ ngủ vào phòng tắm, một lúc sau trên người đã thay thành một bộ pizama thoải mái, anh đi đến lấy điện thoại gọi cho Hoàng Cảnh Ân, bên kia mau chóng bắt máy.
[ Em nghe ạ.]
[ Nói với bên Kiều Khanh, vẫn không lấy được. ]
[ Vâng, mà anh này, con gái lớn của Cao Nghĩa, Thục Ái muốn đến thăm phu nhân. ]
[ Để cô ta đi đi.]
[ Dạ.]
Nói chuyện xong, Lục Tư Thuận nhìn ánh mặt trời đang ló dạng sau hàng cây xanh qua tấm cửa kính, anh quay sang nhìn tấm hình đặt trên đầu giường, mặt trở nên dịu dàng ngắm nhìn, trong khung ảnh là hai người phụ nữ trẻ trung trong bộ váy tay phồng màu xanh, một người mặt hao hao anh, người còn lại chẳng có điểm gì giống, nhưng đối với Lục Tư Thần hai người đều là mẹ mà anh yêu quý nhất.
Anh mở cửa ra ngoài, định xuống lầu hóng mát một lát thì một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-dai-thieu-gia-cung-sung/3462001/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.