Tư Duệ quay sang, người đó đã đến mở cửa ra ngoài, ngước lên nhìn phía trên, trai nước biển đã truyền được phân nửa, lúc này cô mới nhận thức được bản thân đang nằm trong bệnh viện.
Trong kí ức của cô chỉ nhớ, bản thân được một người đàn ông cứu, hắn bế cô lên xe, sau đó xảy ra chuyện gì cô cũng không nhớ.
Nhưng cô rất vui, vì bản thân thật sự được giải thoát cái nơi tồi tệ đó, sẽ có cuộc sống tự do tự tại.
Tuy không biết có phải người đó hay một ai khác, nhưng có lẽ là một người tốt bụng mới đưa cô đến bệnh viện thế này, hoặc bản thân chỉ là mai mắn nằm bất động ở nơi nào đó, được người khác phát hiện, lòng tốt dâng trào điện xe cấp cứu cho cô, nhưng dù sau đi nữa, cái mạng này cũng được giữ lại rồi.
Bác sĩ bên ngoài đi vào, khám một lượt cho cô, rồi nói: “Sức khoẻ ổn định rồi, bồi bổ tốt sẽ mau chống khoẻ lại.”
Nữ hầu kia: “Vâng.”
Sau khi bác sĩ đi, Tư Duệ nhìn cô gái đó, miệng khô khốc cất tiếng hỏi: “Chị là người đưa em vào đây sau ạ.”
“Không phải, là thiếu gia đưa em vào.”
Tư Duệ bất ngờ, hỏi: “Thiếu gia nào?”
“Là Lục thiếu gia, Lục Tư Thần.”
Cái tên ấy, Tư Duệ có nghe qua, lúc trước có vài lần nghe Cao Nghĩa nhắc đến, còn cố bày cách lấy lòng người đó, xem ra cũng không phải nhân vật tầm thường.
Tư Duệ hỏi: “Vậy thiếu gia đó đâu rồi?”
Nữ hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-dai-thieu-gia-cung-sung/3462002/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.