Âu Dương Huyền chỉ cảm thấy đầu óc có chút lâng lâng giống như đang bay. Trong phút chốc hắn thực sự muốn choàng tay ôm lấy vòng eo của Như Nguyệt, cảm giác này rất giống với lần đó ở Vạn Túy Lâu, khi hắn thấy nàng đang múa trên sân khấu.
Một luồng tà hỏa trỗi dậy trong người khiến miệng lưỡi Âu Dương Huyền phát khô. Họ Âu thầm kêu không ổn vội vàng đứng dậy.
"Công tử sao vậy ?" - Như Nguyệt khẽ hỏi
"Không có gì, Như Nguyệt cô nương, đa tạ cô nương đã dạy ta thư họa, có điều hiện tại cũng không còn sớm nữa, chúng ta vẫn nên trở về thì tốt hơn"
Nói xong cũng không chờ nàng đáp lại, nhanh chân bước ra khỏi phòng.
"Công tử, xin đợi một chút"
Âu Dương Huyền quay đầu lại, vừa lúc nhìn thấy Như Nguyệt đang nở nụ cười:
"Nếu có chuyện gì không thể giải quyết, kính xin đến Vạn Túy Lâu tìm ta, chỉ cần đưa bức tranh này cho thị nữ, bọn họ tức khắc sẽ hiểu" - Ngón tay nàng khẽ cuộn bức họa, nhẹ nhàng đưa cho hắn.
Âu Dương Huyền hơi nhíu mày nhưng vẫn nhận lấy, sau đó xoay người rời khỏi.
Nhìn bóng lưng hắn dần xa, nụ cười trên môi Như Nguyệt cũng biến mất. Sau một lúc có một bóng đen bước vào, chỉ thầy người này toàn thân vận hắc bào, đầu đội mũ trùm, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ vô diện.
"Tại sao ngươi không ra tay, chỉ là một tên Luyện khí tầng ba, muốn khống chế hắn có gì khó ?" Giọng nói ồm ồm, không thể nhận ra là già hay trẻ, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-dai-than-phu/170231/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.