Ngồi thư viện một lúc lâu. Đã đọc hết mấy cuốn truyện tranh mà Dương Vĩnh Khoa vẫn không có dấu hiệu học xong. Lý Tử Thất mắt nhắm mắt mở, vừa nằm xuống đã ngủ ngay lập tức.
Phải công nhận, cách dễ ngủ nhất chính là đọc sách. Phương pháp này là bách phát bách trúng, một ánh nhìn đã lây động cả trí não.
Lý Tử Thất chép chép miệng. Trong mơ nàng lại nằm mơ thấy Đại tẩu nấu toàn món ngon cho nàng.
Gà nướng, vịt quay, bò xào, hủ tiếu hoành thánh... toàn những món ngon mà đã lâu rồi nàng không được ăn.
Lý Tử Thất cười đến chảy cả nước miếng. Miệng còn lẩm bẩm ‘vịt quay, vịt quay’ làm Dương Vĩnh Khoa cố lắm mới nhịn cười nổi.
Dương Vĩnh Khoa kéo tay áo lau đi nước miếng đọng trên mép Lý Tử Thất.
Ở khoảng cách gần như thế này mới thấy, làn da nõn nà, mịn như da em bé. Cặp mi cong vuốt khẽ lay động, chiếc mũi nhỏ nhắn cao thẳng, và đôi môi đỏ hồng đáng yêu. Dương Vĩnh Khoa cứ như vậy mà ngắm nàng, ngắm đến quên cả thời gian.
“Ê!!” Lê Toàn Phong đi đến vỗ mạnh lên vai Dương Vĩnh Khoa, làm hắn giật bắn mình.
Dương Vĩnh Khoa ngay lập tức đưa ngón trỏ lên môi rồi ‘xuỵt’ khẽ, ý bảo Lê Toàn Phong đừng làm ồn.
Lê Toàn Phong đương nhiên biết Lý Tử Thất đang ngủ. Hắn cũng không định làm ồn đến nàng, nhưng thấy Dương Vĩnh Khoa cứ nhìn chằm chằm vào Lý Tử Thất. Hắn lại thấy bực mình.
“Mày làm gì đấy?” Lê Toàn Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-da-tien-tung/2850388/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.