🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mùa thu đã gần hết, từ dạo tôi cùng Giáo thụ và Tường trở về từ Yên Ninh mưa phùn (1) không dứt, đoán chừng có khi tới gần cuối Tháng mười năm nay cũng chưa tạnh. Dược liệu đã thu hái đủ, vài ba loại đặc biệt cũng được cất công đi thuyền xuôi xuống miền biển mua về, sẵn sàng cho mùa đông gần tới.



Mưa mỗi lúc một lớn, từng tiếng "lộp độp" rõ ràng nối nhau xối lên lớp áo tơi bạc màu. Tôi sợ làm ướt hòm gỗ mang theo liền cẩn thận ôm vào lòng, bước thật chậm, nối gót Giáo thụ mà đi. Đường đất Hoa Lư trơn tuột, qua khỏi con đường này là tới lối dẫn vào cung. Mới chỉ gần cuối giờ Thân mà trời đã sẩm tối, hai Thân quân phải cầm đuốc đi trước rọi đường. Hôm nay Long Đĩnh triệu Trần Uy đến chẩn mạch còn tôi thì hẳn là bệnh chảy máu cam của Sạ rồi.



"Khai Phong Vương, người lại không chịu uống thuốc phải không?" - Tôi bước vào điện Long Bộc, vừa cởi áo tơi ra đưa cho cung nga vừa hỏi.



Sạ ngồi trên ghế mặt buồn thỉu buồn thiu chẳng thèm đếm xỉa gì. Tôi xách hòm gỗ đi vào, hành lễ qua loa rồi tiến đến bắt mạch. Sạ mặc kệ tôi tự biên tự diễn, từ đầu đến cuối im như thóc.



"Khai Phong Vương, người xem, Đam mang gì về đây này."



Sạ chống cằm liếc mắt sang nhìn. Tôi rút từ trong hộp ra cái bọc lớn được gói ghém cẩn thận:



"Đặc sản vùng Yên Ninh đó ạ, rất ngon!"



Thằng bé nhíu mày.



"Cái này là chả

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-biet-xuyen-khong-thi-da-muon-/3447745/chuong-138.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.