Chỉ riêng việc Đô chỉ huy sứ Lịch Vũ bỗng dưng có "vị hôn thê" đã đủ khiến cả kinh thành Hoa Lư nháo nhào, ai cũng băn khoăn cô gái kia là khuê nữ hào hôn hay danh gia vọng tộc? Đương nhiên nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết việc "người được chọn" là thư đồng sẽ khiến tất thảy bàng hoàng. Hơn nữa thân phận của tôi lại càng phức tạp, một hai câu không thể giải thích rõ: nửa nam nửa nữ, nửa người hầu nửa môn đồ Trần Uy, nửa Thái y nửa Quân y... Cuộc đời tôi toàn gặp những chuyện tréo ngoe thế này?
Tôi phát điên mất!
Sống ở Đại Cồ Việt này còn chưa đủ khó khăn hay sao mà ông trời còn đặc biệt ưu ai muốn tôi lấy chồng? Làm Đô Chỉ huy sứ phu nhân?
Mẹ kiếp! Tôi mới chỉ hai mươi tư tuổi! Tôi chưa bao giờ vì chuyện của cha mẹ mình mà bài xích hôn nhân nhưng như thế này quả là vượt quá sức chịu đựng rồi.
Tôi trốn biệt tích, nấp ở xó ít người lui tới trong nhà, nhất quyết không để ai trông thấy. Ấy vậy mà chuyện kinh thiên động địa này hẳn là đã đến tai kẻ trên người dưới. Lúc ngồi trong này tôi có nghe thấy đôi ba lời ì xèo ngoài kia.
"Cạch!"- Tiếng cửa mở rất khẽ.
Tôi nheo mắt nhìn ra ngoài, những bụi trắng mờ mờ bay lên càng làm khuôn mặt nam tính dần lộ rõ trong ánh nắng. Tôi gục xuống đầu gối vờ như mình chưa nhìn thấy gì cả. Lịch Vũ xoay người đóng cửa rồi đi thẳng vào phòng, đến trước chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-biet-xuyen-khong-thi-da-muon-/3447738/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.