🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Giữa tháng 6 mới qua giờ Thìn trời đã nắng như đổ lửa. Tôi đứng dưới lọng hầu Sạ mà mồ hôi nhễ nhại, lau qua lau lại mấy lượt ướt đẫm cả tay áo. Sạ có vẻ cũng không dễ chịu gì hơn, ngồi hơi nghiêng người để gió tạt sang chỗ tôi nữa. Cung nga kia ra sức phẩy quạt lông ngỗng dễ thường còn mạnh bạo hơn cả lúc người ta quạt thóc. Tôi khịt mũi, cúi xuống thấp thì thầm:



"Khai Phong Vương, người thử nói xem trận này ai thắng?"



Sạ nhìn qua nhìn lại vài lượt, chép miệng:



"Ta với chị cược không? Ta đặt cửa La Đạc."



Tôi nheo mắt về phía xa nhìn mái đầu bạc trắng của ông bạn đang lừng lững đi tới, lắc đầu:



"Không cược."



Đương nhiên là chẳng dại gì đi cược với thằng bé này cả. Sạ lắm mưu nhiều kế, chỉ cần lơ là một khắc thì tiền dành dụm của tôi coi như lại nướng hết vào trò đen đỏ. Yêu quý sinh mệnh mình vẫn cứ là tránh xa cha con họ Lê này vẫn hơn.



Chuyện tiếp sứ thần mỗi năm mỗi khác. Trước là để nhận thư từ thiên triều, sau là để hai bên qua lại thăm dò lẫn nhau. Hồi Đại Hành hoàng đế vẫn còn đang tại vị, nhà Tống cử Lý Giác sang. Năm đó Quốc tử giám bác sĩ(1) làm sứ thần thì đố thơ đố chữ(2),năm nay Thiệu Việp là Duyên biên an phủ sứ(3) sang thì lại thi thố võ nghệ đầu tiên.



Long Đĩnh đi đón Thiệu Việp, viện cớ mải luyện võ nên bị thương không quỳ để nhận thư thiên triều được.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-biet-xuyen-khong-thi-da-muon-/3447711/chuong-107.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.