Tôi không biết chính xác Long Đĩnh đã dẹp đám tham quan tù trưởng kia như thế nào, chỉ biết rằng chiều hôm đấy ở bến sông Long Đĩnh cho gọi tất cả các tù trưởng, tộc trưởng, quan lại lẫn dân chúng đều phải tề tựu. Thể theo nguyện vọng của tôi, tôi được ngồi võng khiêng đến bến sông chứng kiến tất cả buổi hành hình đấy.
Long Đĩnh ngồi trên một bàn lớn, xung quanh ngoài Lịch Vũ dễ còn có đến cả trăm binh lính gươm đao sáng loà túc trực. Bạch Vỹ đứng một bên tay cầm lọng tía, hai bên ngoài binh lính còn có đến hơn chục Thân quân nữa. Cũng dễ hiểu, ngoài việc để thị uy thì một trong số những kẻ sắp chịu hành hình kia từng là tù trưởng lừng lẫy một vùng, Long Đĩnh không thể không phòng bị.
Dân chúng kẻ đứng người ngồi quanh bến sông chật như nêm, ai ai cũng muốn một lần tận mắt nhìn thấy vị vua trẻ. Hơn cả thế, họ những mong trừng trị thích đáng cho kẻ tham quan ô hợp, cấu kết với nhau nhũng loạn triều cương, bòn rút trên xương máu của bách tính.
Trời dần về chiều, nước sông ngày một dâng cao, tên Huyện lệnh cùng đám tay chân của hắn được dẫn lên quỳ phủ phục trước mặt Long Đĩnh. Nhác trông thấy tôi đứng bên cạnh vua, mặt chúng tái mét không còn giọt máu. Tên tù trưởng bị trói chặt, cúi gằm không dám hó hé nửa lời, khác hẳn với vẻ ngông nghênh tàn bạo những ngày qua.
Long Đĩnh trầm giọng:
"Giúp dân trong cơ khốn cùng trước là nhờ tài, sau là nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-biet-xuyen-khong-thi-da-muon-/3447637/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.