Editor: Tinh Di 
Lại chẳng hạn như, không phải anh từng nói sẽ không đặt chân vào phòng của cô nữa sao? Vì sao lại có buổi tối nằm trên giường cô một cách thiếu tự nhiên như thế? Còn nói gì đó, sau này có chỗ ở mới rồi, sẽ không cần đến cái giường rách này nữa……… 
Ngay cả, mỗi khi cô rảnh rỗi giúp dì Vân nhặt rau, anh cũng sẽ ở một bên cất giọng kì quái: “A, để đại tiểu thư nhà họ Giang đến nhà chúng ta nhặt rau, làm sao gánh vác trách nhiệm đây! Nhà họ Giang còn không tìm đến chúng ta gây phiền toái sao?” 
Cũng may Diệp Thanh Hoà đã sớm quen với những lời nói điên khùng này của anh, bất kể anh nói gì, cô đều có thể bình thản chịu đựng nhẫn nhịn, giống như bây giờ, khi anh đang châm chọc cách ăn mặc của cô vậy, cô vẫn thản nhiên theo sau Tiêu Thành Hưng vào phòng trà. 
Hai ông bà Giang đã chờ ở bên trong từ sớm. Thấy họ di vào, quả nhiên, vẻ mặt kích động, sau đó mới có thể ngồi xuống. Từ đầu đến cuối ánh mắt đều tập trung trên người Diệp Thanh Hoà. 
“Tiêu tiên sinh, cảm ơn.” Ông Giang rất biết ơn Tiêu Thành Hưng, tình cảm này không lời nói nào có thể miêu tả được. Sự biết ơn này, có hai lí do, thứ nhất là vì ông nguyện ý làm cầu nối giữa nhà họ Giang và Diệp Thanh Hòa, thứ hai là vì ông đã ở cùng Diệp Thanh Hoà trong lúc con bé khó khăn nhất. 
Tiêu Thành Hưng tỏ ra khiêm tốn, sau đó quay sang nói với Tiêu Y 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646811/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.