Tên tiểu tư kia bưng trên tay một chậu nước, trong lúc bất cẩn va phải Lý Tiêu Lâm, Lý Tiêu Lâm những định nổi đóa, nhưng vừa nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn thập phần thanh tú của đối phương, lại chỉ nhướn mày.
Tìm lâu như vậy, cuối cùng cũng tìm được một người miễn cưỡng vừa mắt.
Trong lúc hắn đang cân nhắc nên phải làm sao để lân la làm quen với tên tiểu tư này, đối phương lại ngơ ngẩn nhìn hắn đến phát ngốc, sau đó chợt trào ra từng tràng từng tràng lệ khổng lồ.
“Tiếu Mộc……” Tên tiểu tư kia run rẩy duỗi tay, tựa hồ muốn chạm vào mặt Lý Tiêu Lâm.
“Lớn mật!” Tên tùy tùng đi sau Lý Tiêu Lâm tiến lên một bước, đánh bay tay tên tiểu tư, “Ngươi đang lăm le đối An Bình Vương gia giờ trò gì?”
“An Bình…… Vương gia?” Trần Dịch Tri ngơ ngác nhìn Lý Tiêu Lâm tuy quần áo ướt dầm dề, nhưng vẫn anh tuấn tiêu sái, không dám tin, lẩm nhẩm nhắc lại.
Lý Tiêu Lâm nghiền ngẫm nhếch mày, Tiếu Mộc? Đây chính là giả danh hắn dùng khi đi săn diễm, chẳng nhẽ tiểu gia hỏa trước mắt này đã từng cùng hắn xuân phong nhất độ[1]?
“Không sao.” Trấn an tùy tùng theo sau, Lý Tiêu lâm vươn tay đỡ Trần Dịch Tri vẫn còn đang ngẩn người đứng dậy, ôn nhu hỏi, “Ngươi nhận thức ta?”
Trần Dịch Tri trợn to mắt nhìn hắn, che miệng lại, không tiếng động mà khóc nức nở.
Lý Tiêu Lâm tức khắc có chút không kiên nhẫn, người trước mắt này miễn cưỡng có thể xem như phù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-ve-phuong-phap-cua-do-nam-phu-huu-hieu-nhat/3421402/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.