Sáng sớm hôm sau, khi mặt trời vừa ló rạng phía chân trời, những tia nắng đầu tiên len qua lớp sương mỏng, chiếu xuống Hứa Phủ yên tĩnh.
Trong gian phòng nhỏ ở phía đông, Hứa Lăng Thiên đang ngồi xếp bằng trên giường, ánh mắt khép hờ, hơi thở đều đặn. Linh khí nhè nhẹ dao động quanh người, hòa cùng từng nhịp hít thở — hắn đang nhập định, lĩnh ngộ từng câu chữ trong quyển “Luyện Tam Tàng Thể”.
Thời gian trôi đi, ngày nối ngày, sao đổi ngôi, đã gần một tháng trôi qua.
Ngoài lúc tĩnh tọa tu luyện công pháp, hắn còn chăm chỉ rèn thân, luyện thể và tập võ theo lối hiện đại mà hắn từng học khi còn ở thế giới trước.
Những cú đấm, cú đá ban đầu còn vụng về, giờ đã trở nên mạnh mẽ và dứt khoát hơn. Mồ hôi ướt đẫm lưng áo, nhưng ánh mắt hắn lại càng kiên định — tựa như ngọn lửa nhỏ đang dần được thổi bùng trong lòng.
Một buổi sáng khác, khi ánh nắng vừa rọi qua khung cửa sổ, Hứa Lăng Thiên vẫn ngồi tĩnh tọa như thường lệ.
Nhưng lần này, hơi thở của hắn không còn yếu ớt như trước. Mỗi khi hít vào, từng luồng khí nóng ấm dâng lên từ đan điền, lan khắp tứ chi.
Cuối cùng, sau bao ngày tháng khổ luyện, hắn đã lĩnh ngộ thành công.
Trong gian phòng yên tĩnh, đôi mắt Hứa Lăng Thiên chợt mở bừng, ánh nhìn sáng như sao.
Hắn hít sâu một hơi, linh khí quanh thân như bị hút vào cơ thể, hai tay kết ấn, toàn thân căng tràn sức mạnh.
“Luyện Nhất Thể — Khai!”
Tiếng nói vang vọng, mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-dao-chi-nghich/4849461/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.