Hứa Dạ Phong khẽ nhếch môi, ánh mắt thoáng nghiêm nghị.
“Được rồi, hôm nay ta sẽ dạy con vài chiêu võ cơ bản để phòng thân. Quan sát cho kỹ!”
Nói dứt lời, thân hình ông khẽ động — mũi chân điểm đất, người đã nhẹ như yến lướt đến trụ đá gần đó.
Chỉ thấy từng quyền, từng cước của ông nện xuống mang theo tiếng gió rít xé, đá vụn bay tán loạn, mặt đất dưới chân thậm chí rung nhẹ theo từng động tác.
Uy lực quả thật không tầm thường.
Thế nhưng Hứa Lăng Thiên đứng bên cạnh, ánh mắt lại dần trầm xuống.
Hắn lặng lẽ quan sát, rồi trong lòng thầm nghĩ:
“Động tác của bá thúc tuy mạnh mẽ, nhưng lại quá thô cứng... nhiều động tác lại lộ ko ít sơ hở, tuy cũng có chút giống với môn võ hiện đại...!”
Khóe môi hắn khẽ nhếch, ánh nhìn mang theo chút tự tin.
Từ nhỏ hắn đã từng học qua võ thuật hiện đại, nhiều lần đoạt giải quán quân trong các giải đấu.
Bởi vậy, những chiêu thức cơ bản mà bá thúc thi triển trước mắt, đối với hắn mà nói… không có gì lạ lẫm cả.
Thậm chí, trong mắt hắn, các động tác ấy còn mang chút thô ráp, thiếu tinh tế, hoàn toàn không bằng những kỹ năng chiến đấu chuẩn xác mà hắn từng luyện qua.
Hứa Dạ Phong thu thế, quay lại nhìn hắn, khóe môi khẽ cong:
“Được rồi, giờ đến lượt con. Hãy thử xem nào.”
Hứa Lăng Thiên gật đầu, trong mắt ánh lên vẻ tự tin.
Với kinh nghiệm võ đạo từng có, hắn tin rằng mấy chiêu thức cơ bản kia chỉ là chuyện nhỏ.
Hắn hít sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-dao-chi-nghich/4849459/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.