Sáng hôm sau, ánh nắng sớm chiếu nhẹ qua khung cửa sổ, len lỏi vào căn phòng yên tĩnh. Hứa Lăng Thiên ngồi xếp bằng giữa gian phòng, hai mắt khép hờ, thần sắc trầm ổn — bắt đầu bước đầu tiên trên con đường tu luyện của mình.
Trong sự tĩnh lặng, hắn khẽ nhớ lại những gì đã đọc trong quyển Cảnh Giới Đạo:
“Luyện Khí Kỳ — được chia thành mười tầng, là bước khởi đầu của con đường tu tiên. Người đạt đến cảnh giới này có thể hấp thu linh khí của thiên địa, rèn luyện thân thể, ngưng tụ linh lực trong đan điền, tăng tuổi thọ lên đến khoảng một trăm năm mươi năm.”
Bỗng nhiên sau đó, một dòng khí mỏng manh trong không trung bắt đầu chuyển động, như có một sức hút vô hình, từng tia linh khí nhè nhẹ chảy về phía hắn, hòa vào cơ thể còn non nớt nhưng đầy tiềm năng ấy.
Một cảm giác ấm nóng lan tỏa khắp người — vừa lạ lẫm, vừa dễ chịu. Hứa Lăng Thiên khẽ nhíu mày, nỗ lực điều hòa hơi thở….
Cơ thể hắn khẽ run lên, một luồng ánh sáng nhàn nhạt dần bao phủ lấy toàn thân. Từng tia linh khí mỏng manh xoay quanh hắn, tụ lại rồi tan biến vào hư không.
Một khắc sau, ánh sáng ấy vụt tắt. Hứa Lăng Thiên mở mắt, đôi mắt sáng lên một thoáng rồi trở lại bình thường. Hắn có thể cảm nhận linh khí trong không gian vẫn đang lượn lờ quanh mình, nhẹ như làn khói mờ.
Một luồng khí ấm tràn qua đan điền, cảm giác mơ hồ mà sâu sắc — hắn đã là Luyện Khí tầng một, nhưng cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-dao-chi-nghich/4849458/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.