Trải qua vài canh giờ yên tĩnh, khi Lăng Thiên đang chìm trong giấc nghỉ ngơi, bỗng từ ngoài vang lên tiếng bước chân dầm dề, mạnh mẽ và dứt khoát.
Chưa kịp định thần, một tiếng đẩy cửa thật mạnh vang lên, phá tan không gian tĩnh lặng của căn phòng.
Hắn giật mình tỉnh dậy, ánh mắt chưa kịp tập trung thì trước mặt hắn đã hiện ra một người đàn ông trung niên, khoảng bốn mươi đến bốn năm tuổi.
Cơ thể rắn chắc, ngoại hình cường tráng, toát ra khí thế võ đạo, từng bước chân như đánh dấu uy lực.
Người đàn ông cười vang, giọng trầm nhưng đầy hào sảng:
“Ha ha ha… Nhóc con, ngươi cuối cùng cũng tỉnh rồi à!”
Hắn lập tức nhận ra, đây là bá phụ của hắn — Hứa Dạ Phong (许夜风),anh trai của cha hắn.
Hứa Dạ Phong là trưởng nam của Hứa gia, vốn nổi tiếng giỏi võ nhưng không giỏi ăn nói hay buôn bán, tính tình nóng nảy nhưng lại rất phóng khoáng, đồng thời cũng rất hay giúp đỡ người khác.
Hắn nhìn Hứa Dạ Phong, ánh mắt vừa bối rối vừa thận trọng.
“Bá phụ… sao người lại ở đây?” — hắn thốt ra, giọng ngạc nhiên.
Hứa Dạ Phong vỗ mạnh vào vai Lăng Thiên, cười ha hả:
“Ha ha….Đừng lo! Khi nghe tin con đã tỉnh dậy, ta vội vàng đến thăm con, xem nhóc có khỏe không thôi! Nhưng… nhóc đừng ngủ quá lâu nhé, còn nhiều chuyện phải học hỏi đấy!”
Câu nói của Hứa Dạ Phong vừa hơi nghiêm khắc, vừa ấm áp, khiến hắn cảm thấy trong lòng vừa an tâm, vừa tò mò về những gì sắp xảy ra.
Hứa Dạ Phong nở nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-dao-chi-nghich/4849455/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.