Editor: Melodysoyani.
Lúc Quách Bách Vĩ ôm Mễ Tiệp về nhà của cô, thì gặp được mẹ Khúc Đại và cháu trai của bà ở ngã tư đường. Mẹ Khúc Đại vừa đi vừa ăn chuối tiêu, khi thấy Quách Bách Vĩ ôm Mễ Tiệp thì thiếu chút nữa đã mắc nghẹn, cố nuốt nhiều lần mới có thể nuốt miếng chuối tiêu đó xuống miệng, chỉ vào Mễ Tiệp lắp bắp: “Cô, anh, các người!”
Quách Bách Vĩ chưa kịp nói lời nào, thì Mễ Tiệp đã xấu hổ đến đỏ mặt, trời ạ, sau này làm sao có thể gặp người ta nữa đây.
“Bác gái, bác dẫn cháu trai đi dạo sao?” Quách Bách Vĩ thoải mái chào hỏi, cháu trai của mẹ Khúc Đại năm nay mới năm tuổi, lại đang mở to đôi mắt tò mò nhìn bọn họ, lặng lẽ lộ ra một chút mờ mịt hỏi bà nội: “Dì ấy sẽ không đi bộ sao?Sao dì ấy lại bị chú Quách ôm vậy ạ?”
“…” Mẹ Khúc Đại còn hiếu kỳ hơn cháu trai, còn muốn biết đáp án của vấn đề này hơn cả cháu trai, nhưng vẫn rất ngại ngùng. Thật may là Quách Bách Vĩ lại nói tiếp: “Dì này thật sự quá ngu ngốc, bị ngã từ trên xích đu ở trong vườn hoa xuống nên đã bị trẹo chân, về sau con cũng cần phải cẩn thận hơn nhé.”
Đứa bé nhìn khuôn mặt đỏ bừng của dì sau đó vội vàng gật đầu một cái, Mễ Tiệp duỗi tay ra phía sau nhéo một cái vào lưng Quách Bách Vĩ, Quách Bách Vĩ mắng nhiếc nói: “Ai nha, tôi phải nhanh chóng đưa con quỹ xui xẻo này về nhà thôi, hẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-long-nam-nu/1877085/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.