Không biết có phải vì thời tiết dạo này nắng mưa thất thường hay không, mà mới vào học chưa bao lâu là Quỳnh Chi đã bị cảm.
Cô phải xin phép được nghỉ học một ngày.
Minh Triết thấy cô bệnh thì không khỏi lo lắng.
Do bị sốt nên Quỳnh Chi cứ nằm ngủ mê man, đến đầu giờ chiều mới thức dây.
Lúc này, cô cảm thấy trong người cũng khoẻ hơn một chút.
Vừa mở mắt ra, Quỳnh Chi đã thấy Minh Triết đang ngồi bên mép giường nhìn cô, lo lắng hỏi : “ Dậy rồi à ?”
Quỳnh Chi cảm thấy cổ họng có hơi khô khốc : “ Cho tôi xin miếng nước.
Minh Triết trót một ly nước sau đó đỡ cô ngồi dậy.
Uống nước xong, Quỳnh Chi cảm thấy cả người thoải mái hơn nhiều.
Lúc này, Minh Triết áp lòng bàn tay lên trán cô, kiểm tra xem cô đã hạ sốt hay chưa.
Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Minh Triết, trong lòng cô lại như có một dòng nước ấm chảy vào.
Đi lấy chồng xa, không có người thân bên cạnh, nhiều lúc Quỳnh Chi cảm thấy rất cô đơn.
Bỗng nhiên, có một người ở bên cạnh cô, chăm sóc cô vào những lúc bản thân yếu đuối nhất, điều này khiến cô thấy vô cùng cảm động.
Quỳnh Chi khẽ nói : “ Cảm ơn !”
Minh Triết nhướng mày bảo cô : “ Cảm ơn tôi thì nhanh chóng hết bệnh đi”
Quỳnh Chi mỉm cười, gật đầu với anh.
Buổi tối.
Do đang bị bệnh nên Quỳnh Chi không dám tắm rửa như bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-gan-rom/3701336/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.