Hôm nay tranh thủ lúc giảng viên cho nghỉ tiết sớm, Quỳnh Chi đi ra thăm mộ Đăng Khôi.
Lúc trước, khi nào có thời gian rảnh cô điều ra thăm mộ anh.
Không hiểu sao, dạo gần đây cô có cảm giác bản thân mình đã bận rộn hơn, không có thời gian để thăm anh
nhieu nhu trudc nua.
Quỳnh Chi thắp nhang cho anh, sau đó cúi xuống nhồ mấy đám cỏ dại mọc lên xung quanh mộ.
Thời tiết khá mát mẻ, dù đang là buổi trưa nhưng hầu nhưng không có nhiều nắng.
Quỳnh Chi ngồi xuống bên cạnh mộ, thì thẩm với Đăng Khôi.
" Đăng Khôi, mấy tháng trước em đã đính hôn rồi, chắc chị Ly cũng có nói với anh. Anh ta tên là Minh Triết, lần đầu tiên nhìn thấy anh ta, em đã vô cùng bất ngờ. Biết tại sao không ? ...Vì anh ta rất giống anh."
Cô thở dài một hơi rồi nói tiếp.
" Cũng bởi vì anh ta quá giống anh nên em mới đồng ý đính hôn với anh ta. Khi đó, nhìn anh ta thì em sẽ lại thấy dáng vẻ của anh, hình ảnh của anh vẫn mãi mãi trong trí nhớ của em.... "
Mắt cô có chút đỏ lên.
"Nhưng càng lúc em lại càng cảm thấy được bản thân của mình đã thay đổi. Cũng tại anh đi lâu quá, cho nên em cũng dần quên mất anh trồng như thế nào rồi... mỗi khi nhìn thấy anh ta, em lại không thấy hình ảnh của anh nữa. Có phải anh đang giận em lắm đúng không ?"
Nhưng đáp lại cô chỉ là một khoảng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-gan-rom/3701337/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.