Trước khi ra cửa thì đột nhiên thúc phụ gọi hắn cóviệc, vì thế hắn chỉ cho nàng biết đường đi tới chùa Đại tướng quốc, hắn nói:"Nàng ngồi xe ngựa đến đó trước, chờ ta ở cửa chùa, ta sẽ đến ngay."
Nàng cũng không ngồi xe ngựa, nhìn thấy dọc theo bênđường cũng có không ít nữ nhân mang theo hương nến đi về phía chùa Đại tướngquốc, vì thế nàng liền đi theo phía sau các nng, chầm chậm thưởng ngoạn phongcảnh cuối thu.
Quả nhiên, đây đúng vào thời điểm hoa cúc nở nộ, từrất xa nàng đã nhìn thấy từng bụi hoa cúc vàng lay động bên ngoài cửa chùa,từng bụi từng bụi nối dài, mang t>ương thơm thanh nhã.
Tiếng chuông chùa khua vang, vừa thuần hậu vừa miênmang, có thể thấy được không khí trang nghiêm linh thiêng bên trong ngôi chùa.
Nàng lẳng lặng đứng ở một góc trước cửa chùa chờ hắn,bàn tay nắm chặt chiếc túi hương nàng làm cho hắn.
Đến giữa trưa, người đến chùa ngày càng nhiều, nhữngnữ nhân đi cùng nàng đến đây lúc trước giờ đang bắt đầu quay trở về, khi bướcngang qua nàng đều quay đầu liếc nhìn quái lạ.
Nàng ngượng ngùng mỉm cười, lặng lẽ đưa tay xoa lênđôi chân đau nhức vì đứng lâu, hai mắt cũng không dám lơ là mà nhìn kỹ vào dòngngười tới lui.
Mùi hương nhang đèn trong chùa dần dần nồng đậm hòacùng hương hoa cúc bên cạnh, đứng bên dưới ánh nắng chính ngọ thật có chút khốncùng.
Bỗng nhiên nàng nghĩ, có phải bởi vì người ra vào cổngchùa quá nhiều cho nên nàng không nhìn thấy hắn, mà hắn cũng không nhìn thấynàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-do/2172281/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.