🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Có hai người đang đứng ngoài cửa, một người dịu dàng sâu lắng, một người khí phách trầm ổn.

Nhưng trên mặt của hai người lúc này đều mang theo vẻ nén giận giống nhau.

Thương Đình Lập còn đang tức giận vì Sầm Dao không nói với anh tiếng nào đã cùng Khương Oánh Oánh đi vẽ nhà họ Khương, không để anh vào trong lòng chút nào.

Nhưng sau khi cửa được mở ra, nhìn thấy vết thương trên trán Sầm Dao, hai mắt lập tức đỏ lên nặng nề hỏi: "Chuyện gì thế này?"

Anh không rảnh quan tâm đến Khương Oánh Oánh đang đứng bên cạnh, lập tức ôm người vào lòng, tay cẩn thận muốn chạm vào nhưng lại lo sẽ làm cô đau, động tác dừng ở đó không nhúc nhích.

Sầm Dao thấy anh như thế thì hoảng sợ, cứ nơm nớp lo sợ nhìn anh, nếu không phải vết thương nằm trên người cô, cô thật sự còn tưởng rằng vết thương lớn lắm.

Nhưng nhìn thấy ánh mắt lo lắng của anh, mấy lời càm ràm trong lòng Sầm Dao nhanh chóng biến mất, đôi bàn tay nhỏ xinh nắm lấy bàn tay dày rộng của Thương Đình Lập, mười ngón tay đan vào nhau, nắm thật chặt, mặt mày dịu dàng nói: "Đừng lo lắng, em không sao, chỉ bị trầy da chút thôi"

Thương Đình Lập nghe vậy lập tức nổi giận trừng mắt nhìn cô: "Trầy da một chút à, cả cơ thể của em đều là của anh, sao em lại có thế để bản thân bị thương chứ"

Câu nói như đang biến tướng tuyên bố quyền sở hữu của anh làm Sầm Dao nghe mà mặt mày đỏ bừng, nhanh tay che miệng anh lại:

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730700/chuong-316.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lừa Chủ Tịch Về Nhà Làm Chồng
Chương 316: Anh sẽ không ép em
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.