Ngay lúc mọi người đều đang chú ý nhìn chằm chằm màn chiếu của Thương Vân thì điện thoại trong túi Thương Đình Lập đột nhiên vang lên.
Anh đè chặt túi, nhẹ nhàng chuyển bước về phía ngoài, kề sát tai Sầm Dao nói: “Anh ra ngoài một lát. Dao Dao, bức tranh của em anh sẽ cho người mua về, cho dù bao nhiêu tiền cũng phải mua” Nếu Thương Vân muốn quyên góp hết những bức tranh đó thì anh đương nhiên muốn mua lại bức tranh của Sầm Dao. Anh cũng không muốn tranh chân dung của người phụ nữ của mình bị người khác mua mất.
Sầm Dao quay lại, gật đầu, thấy Thương Đình Lập ra ngoài, cô nhíu mày, lo lắng hỏi: “Nếu là chuyện công ty thì anh về trước đi, có Oánh Oánh ở với em mà”
“Yên tâm, không có chuyện gì lớn đâu” Thương Đình Lập xoa đầu cô, cười khẽ. Tuy anh thích dáng vẻ thấu hiểu lòng người này của Sầm Dao nhưng anh lại càng mong cô đừng lo lắng nhiều cho anh như vậy. Bởi vì cô như vậy sẽ chỉ khiến anh cảm thấy mình làm chưa đủ tốt mới để cô có chuyện gì cũng lấy anh làm đầu.
Đợi tới khi ra cửa thì Thương Đình Lập mới lấy điện thoại trong túi ra nghe. “Chủ tịch Thương, tôi là Nam Vũ, người của Phi Dực Môn”
Người đối diện trước tiên giới thiệu thân phận của gã ta rồi thoải mái nói thẳng: “Bây giờ tôi đang ở cửa sau của triển lãm. Quả nhiên không ngoài dự đoán của cậu, ở cửa sau của họ có giấu một tầng hầm ngầm. Nếu như chủ tịch Thương đoán không sai thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730599/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.