Chẳng qua chỉ là làm công dân tốt một lần mà thôi.
Chỉ cần anh không nói thì ai mà biết được chứ. Khi hai người quay về buổi triển lãm, trừ những người quen biết họ ra, cũng chỉ có một mình Thương Vân chú ý đến.
Cậu nhíu mày, trong lòng có dự cảm không tốt. Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, cậu đã chuẩn bị tốt tất cả mọi thứ, mỗi một bước đi đều dựa theo đúng kế hoạch.
Nếu cỏ cái gì có thể làm cho cậu có cảm giác hoảng loạn, chắc cũng chỉ có đống hàng hóa kia.
Cậu đứng trên cao nhìn Thương Đình Lập đang bình tĩnh thoải mái ở phía dưới, trong lòng cậu hơi bực bội nhưng lại càng lo lắng hơn.
Lúc bộ phim sau lưng cậu sắp kết thúc, cửa đột nhiên bị mở rộng ra, một đám cảnh sát đột nhiên xông vào.
“Chuyện gì thế?” Dù sao Thương Vân cũng là người chịu trách nhiệm cho lần triển lãm tranh này, cho nên xảy ra bất cứ tình huống gì thì cậu cũng sẽ là người đứng ra. Khi cậu bước lại gân cảnh sát thì lập tức hỏi thẳng.
Người cảnh sát dẫn đầu rất trẻ, anh ta cẩn thận đánh giá người đàn ông mặc đồ vest mang giày da đứng trước mặt mình rồi hỏi thắng: “Anh là người tổ chức lần triển lãm tranh này sao?” “Đúng vậy” Thương Vân hơi nhíu mày rồi nhanh chóng quay về vẻ mặt như thường ngày.
“Xin lỗi, bởi vì hôm nay có người báo án rằng có người hành động lén lút đi vào buổi triển lãm tranh của các anh, cho nên hy vọng anh có thế phối hợp điều tra với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730600/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.