"Tôi làm thế nào cũng không liên quan tới cô, cô biết càng ít càng tốt.
Chuyện hôm nay, tôi mong cô Điền đây có thể ghi nhớ kỹ ân huệ này của tôi"
Thương Ngộ chỉnh lại chiếc cà vạt hơi lệch của cậu ta, nhìn Điền Điểm mà nói.
"Nếu cậu có thể xóa bỏ ác cảm của Đình Lập với tôi thì tôi sẽ báo đáp ân huệ đó của cậu."
Điền Điểm nhìn Thương Ngộ, thản nhiên trả lời.
Cô ta có thể giúp Thương Ngộ, nhưng không có nghĩa là cô †a sẽ bán đứng Thương Đình Lập.
Hơn nữa, với năng lực của Thương Đình Lập, Thương Ngộ sẽ không đụng tới anh được.
"Được thôi, mong cô Điền có thể giữ lời."
Thương Ngộ hài lòng nói.
Thương Đình Lập là cái gai trong lòng cậu ta, khiến cậu ta rất khó chịu.
Nhưng cậu ta không có cách nào nhổ bỏ cái gai này trong một lần được, chỉ có thể từ từ đẩy nó ra.
"Chủ tịch Thương, chúng tôi đã tìm được cô hai nhà họ Sầm."
Dư Phi dẫn theo Sầm Hoàn ăn mặc xốc xếch, vẻ mặt hoảng hốt tới trước mặt Thương Đình Lập.
"Chị"
Sầm Hoàn thấy Sầm Dao nẫm trên giường bệnh lập tức khôi phục lý trí.
Cô ta vừa mới bị ném cho một đám côn đồ, hiện tại đừng nói ở chung một chỗ với cô là Thương Đình Lập, cho dù là một người đàn ông bình thường cũng sẽ chê cô ta bẩn.
Tất cả mọi chuyện đều là do Sầm Dao.
Nếu cô không yêu đương với Thương Đình Lập thì sao cô ta có thể ghen ghét đến mờ mắt mà dễ dàng tin người phụ nữ Điền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730520/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.