"Anh có ý gì?"
Thương Ngộ khó hiểu hỏi Thương Đình Lập.
"Tự mình đi điều tra rõ đi.
Hạng mục đó của Lâm Hải có giá trị với tôi, nhưng chưa chắc sẽ có lợi cho cậu"
Thương Đình Lập không có kiên nhẫn dây dưa với Thương Ngộ.
Hôm nay anh về đây chỉ để nhắc nhở cậu ta.
Hiện tại đã đạt được mục đích thì không cần phải ở lại nữa.
"Đình Lập, con vào xem ba con đi."
Thương Đình Lập đang định đi thì bị một bóng dáng nhỏ nhắn cản lại.
"Gó bà chăm sóc ông ấy là đủ rồi.
Tôi nghĩ ông ấy cũng không muốn tôi tới chọc tức ông ấy đâu."
Thương Đình Lập lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt.
"Đình Lập, ba con rất quan tâm con."
Kiều Dục Mãn rất đau lòng, bà không muốn Thương Đình Lập và Thương Ly Viễn trở nên xa cách như hiện tại.
Ngay lúc bà hồn bay phách lạc, Thương Ly Viễn như thiên thần xuất hiện trước mặt bà.
Ông ta khiến bà rơi vào tay giặc, làm một người vốn không ôm hy vọng như bà có được cuộc sống mới.
Bà yêu ông ta nên mới mong ông ta có thể vui vẻ, hạnh phúc.
"Ông ta có quan tâm tôi hay không cũng không cần bà nói.
Bà tốt nhất nên đàng hoàng ở bên cạnh ông ta, đừng để người khác biết chuyện trước kia của bà.
Còn nữa, bà không có tư cách quấy rầy cuộc sống của cô ấy."
Thương Đình Lập cắt lời Kiều Dục Mẫn.
Anh không muốn dây dưa với bà.
Bởi vì cô gái nhỏ trong lòng mình, anh lựa chọn nhẫn nhịn bà thêm lần nữa.
"Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730521/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.