Đi thẳng vào thang máy, khi bên trong chỉ còn lại một mình cô, cô mới dám mở điện thoại lên.
Một tin nhắn rất đơn giản: Đến nơi thì gọi cho anh.
Sáu chữ, khiến Sầm Dao hoang mang cảm thấy, thế này thật giống lời nhắc nhở giữa người yêu với nhau.
Nhưng giữa cô và Thương Đình Lập lại cách quan hệ người yêu rất xa.
Một người là gái đã có chồng, một người là đàn ông đã có vợ chưa cưới, hai người họ không ai còn tự do.
Sầm Dao nghĩ ngợi, ấn một dãy số. Nhưng cuối cùng, trước khi cuộc gọi được thực hiện, cô đã cúp máy.
Sau đó khóa máy luôn.
Cô sợ, sợ một khi mở điện thoại, bản thân sẽ không nhịn được mà lại gọi cuộc điện thoại đó.
Cô không muốn thật sự làm đến mức không thể rút lui.
Sầm Dao mang theo đồ ngủ vào phòng tắm. Trải qua một cuộc ý loạn tình mê điên cuồng ở biệt thự tối nay, cơ thể đến bây giờ vẫn còn dinh dính, thậm chí đồ lót còn dính thứ thuộc về anh.
Cô vừa xấu hổ vừa buồn bực.
Tắm rửa thay quần áo xong, mới cảm thấy mùi vị của anh cuối cùng cũng tan đi rồi.
Cô nằm trên giường, lăn lộn trằn trọc.
Nửa đêm, Khương Oánh Oánh về. Cô nghe thấy động tĩnh bên ngoài, cũng không ngồi dậy. Đến khi cô ấy đột nhiên từ bên ngoài xông vào phòng cô.
Không mở đèn, Khương Oánh Oánh cuộn tròn người, chui vào trong chăn cô.
Cô nửa tỉnh nửa mê, không nhẫn nại nói: “Anh em mua cho em một cái nệm thoải mái như vậy, em còn chạy đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730471/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.