Giây tiếp theo, như nhớ đến thứ gì đó, Du Mộng Nhị lại nhếch môi đáp: “Đúng rồi, hạng mục với Y Liệu Nhật An, chủ tịch hội đồng quản trị cũng giao cho tôi rồi.”
Những lời này nói ra làm bước chân trở về phòng làm việc của Sầm Dao khựng lại.
Lê Thanh và những người khác trong phòng đều quay lại nhìn.
Phản ứng của họ khiến Du Mộng Nhị rất vừa ý, cuối cùng cò ta nở một nụ cười thuộc về người chiến thắng: “Công việc lúc trước, cực khố cho mọi người rồi. vẫn phải làm phiền cô Lê Thanh phải không?”
Cô ta nghiêng đầu nhìn Lê Thanh: “Phiền cỏ đem tất cá tài liệu về hạng mục với Y Liệu Nhật An gửi
vào hộp thư của tôi, cảm ơn.”
Lê Thanh nhìn cỏ, rồi lại nhìn Du Mộng Nhị, không dám đáp lại.
Du Mộng Nhị bước trên đôi giày cao gót, quay đầu rời đi như một người chiến thắng.
Cỏ ta vừa đi, bên này đã bàn luận sỏi nổi, tiếng oán than dậy đất.
“Hạng mục này kỳ trước chúng ta đã hoàn thành cả rồi, cực cực khổ khổ tăng ca cả một tháng vẫn mong nhận thưởng cuối năm đó!” “Nhận thưởng cái gì chứ, vốn dĩ là làm còng không cho người ta!”
“Người phụ nữ này ở đâu ra vậy? Thật có thủ đoạn! Chủ tịch Bộ cho cò ta mặt mũi cũng thôi đi, chủ tịch hội đồng quản trị cũng thiên vị cô ta. Không phải hạng mục của chúng ta sau này đều cho cô ta chứ?”
Mọi người anh một câu tòi một câu, khiến lòng quân không yên.
Sầm Dao phải đối mặt với nhiều thay đổi, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730400/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.