Nhưng mà, chủ tịch Lư lại rất hào hứng. Thân thế mập mạp chưa bao giờ nhanh nhẹn như vậy, đã sớm chạy tới cửa căn phòng riêng kia, kích động chờ đợi.
Cô muốn cũng không thoát được.
Sầm Dao chỉ có thể liều lĩnh bước ra ngoài.
Một người phục vụ đứng bên cạnh ngay trước cửa căn phòng. Sầm Dao mới đi đến, chưa giải thích ý định, đối phương đã ngăn cô ở ngoài cửa: “Xin lỗi cô, chủ căn phòng này không tiếp người khác.”
Có thể tưởng tượng sự thận trọng và lạnh lùng của đối phương. Cho dù cô có vào cũng sẽ bị đuổi ra.
sầm Dao quay đầu nhìn chủ tịch Lư: “Chủ tịch Lư, chủ tịch Thương là người như vậy đấy. Tôi lo lắng nếu chúng ta nhiều người như vậy cứ tự tiện vào, cuối cùng chỉ sợ làm cho mọi người đều không vui vẻ. Cũng sẽ để lại ấn tượng xấu cho chủ tịch Thương.”
Nghe cô nói vậy, quả nhiên đối phương bèn cấn thận xem xét. Nhưng liền nói: “Chúng ta vào chào hỏi. Chào xong thì ra ngay.”
Cho nên, ỏng ta quyết tâm phải móc nối quan hệ với Thương Đình Lập.
Nụ cười trên mặt Sầm Dao có chút cứng ngắc, chỉ gật đầu: “Vậy tôi thử xem.”
Cô lấy ra một cây bút, lại nhờ phục vụ lấy một tờ giấy, viết lên vài chữ.
“Chủ tịch Thương, chào anh. Tòi là Sầm Dao của Bộ Thị, bây giờ đang đứng trước cửa phòng của anh, hy vọng có vinh hạnh được gặp mặt anh”
Cò gấp tờ giấy lại, đưa cho người phục vụ: “Cảm phiền giao thứ này cho chủ tịch Thương, cảm ơn.”
Đối phương gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730401/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.