🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cả căn phòng bao trùm trong sự im lặng. Có vẻ cô ấy khá bất ngờ trước câu trả lời của tôi.



- Tớ xin lỗi! Lẽ ra tớ không nên nói về vấn đề này. - Bạch Yết Uyên cúi gằm mặt xuống tỏ vẻ hối lỗi.



Mà dù cô ấy có nói hay không thì đối với tôi cũng chẳng sao cả. Nhiều lúc tôi nghĩ mình thật vô tâm, trước cái chết của người thân, phận làm con lẽ ra phải khóc trong tang lễ nhưng tôi thì không.



Mẹ tôi thường nói: "Hãy chết khi không còn gì hối tiếc."



Và tôi đã không được chứng kiến khoảnh khắc của câu nói đó. Khi chết mẹ đã không hoàn thành được nguyện ước đó. Nhiều lúc tôi nghĩ đến mình có thể làm được điều mẹ nói không, hay lại có một cái kết đáng tiếc như bà.



Nhưng điều đó có lẽ sẽ đến thôi, hiện giờ tôi vẫn còn sống, nên làm những điều mình muốn để không phải hối tiếc khi chết chứ nhỉ!



Tôi xoa đầu cô ấy rồi nói:



- Không sao đâu, chuyện đó cũng qua lâu rồi, cậu không cần phải áy náy như vậy.







- Nhưng..



Cô ấy ngước mắt lên nhìn tôi, người hơi run run như sắp khóc.



Tôi ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên tôi thấy cô ấy như vậy. Đối với tôi cô ấy luôn tươi cười rạng rỡ, vô lo vô nghĩ, sống hết mình nhưng không ngờ rằng chỉ vì mỗi chuyện như thế mà sắp khóc rồi.



Khoan đã, vậy thì cô ấy cũng là người rất dễ khóc. Phải ghi chép mới được.



Thật ra

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-to-yeu-cau/2630328/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lớp Trưởng! Tớ Yêu Cậu!
Chương 7: Cứ để cho tớ lo..
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.