Tui ra chương 5 muốn nói một số điều đã: 
1. Lớp trưởng đừng giận nữa nha. Xin lỗi lớp trưởng, ra chương này xin lỗi nè. 
2. Cảm ơn Chi, bạn của tôi và nó. 
3. Thấy không, tao đâu nói xuông, tao đem nó về rồi đó ( Bí mật, đừng giải thích cho ai hiều nha) 
4. Từ giờ trở đi, tao không phải mệt mỏi nữa rồi, có lẽ tao đã dạng hơn với nó, gần hơn với nó, có lẽ có chút tiến triễn với nó khá hơn rồi. Nhưng nó nói nó không biết lý do giận tao, vậy tại sao nó không ghét thằng Trường mà lại ghét tao, nó bảo có chắc là tao không làm gì nó không? Xin nó một lần nói rõ tất cả đi, chứ cứ dây dưa như vậy không giải quyết được vấn đề gì, cả 2 cùng mệt mỏi. Không phải nếu hết giận tao, nếu chơi lại với tao sẽ có nhiều cái lợi hơn à? Một mối quan hệ dần kết thúc khi tất cả mọi chuyện chỉ được giải quyết bằng sự im lặng. Tao sẽ không để mối quan hệ này kết thúc, dù là bao lâu, tao vẫn núi kéo. 
5. Từ giờ trở đi, tao thề sẽ không ai lợi dụng nó được nữa. 
Cảm ơn đã đọc đôi dòng cảm xúc của tác giả. 
VÀO CHƯƠNG 5. 
Một người phụ nữ và một người đàn ông đứng trước một người vẻ như là bác sĩ mà thảo luận: - Cô bé bị mắt bệnh trầm cảm rất nặng, nếu cứ đà này, chỉ cần lớn thêm một chút nữa lo là sẽ nguy hiểm. 
Khuôn mặt của đôi vợ chồng kia tái nhợt, hiện ra vẻ lo lắng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-ac-on/704/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.