🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thấy Tiểu Chi nở nụ cười, Lâm Dương nuốt ngược nước bọt vào trong cổ họng, nói không thành lời: “ Ờ….Ờ…”.

Một suy nghĩ xẹt ngang qua đầu cậu: “ Mạc Tiểu Chi … cười ư? Hôm nay có phải sẽ có mưa mũ gì không đây?”

Thấy cậu chỉ ậm ờ, Tiểu Chi cất giọng: - Sao vậy Lâm Dương? Có chuyện gì à?

Cậu vội giật mình: - Không có gì đâu, tôi về trước vậy, dọn xong rồi!

- Ừ.

Nói rồi cậu bước đi về phía cánh cửa, đến tay nắm cửa, đang định mở ra thì đột nhiên Lâm Dương quay người lại phía Tiểu Chi vẫn đang đứng đó nhìn theo:

- Mà nè, Mạc Tiểu Chi, lúc cậu cười dễ thương lắm đó.

Mặt Tiểu Chi đột nhiên đỏ ửng lên vì lời khen ngợi ấy. Lâm Dương tiếp tục bước đi với suy nghĩa : “ Sao đột nhiên mình lại nói vậy chứ nhỉ? Mà công nhận… lúc cậu ta cười quả thật rất dễ thường”. Rồi cậu cười tỉm một cái, xách balo đi về.

Tiểu Chi vẫn đứng trong căn phòng ấy, bước lại chỗ Lâm Dương vừa ngồi, sau đó ngồi xuống, cô đưa tay cầm lấy chiếc Ghita, đưa tay vuốt nhẹ một cái.

Khuôn mặt cô trầm xuống, hiện rõ vẻ u buồn, bỗng dưng một giọt… hai giọt… rồi ba giọt… từ từ những giọt nước mắt từ trên rơi xuống chiếc Guita trên tay cô.

- Lâm Dương… cậu ruốt cuộc là ai? Đến cả lúc chơi đàn cũng giống vậy… cậu là cậu ấy ư? Hay cậu có liên quan gì đến cậu ấy?... Niệm Khâm… cậu đang ở đâu? Không phải cậu đã hứa sẽ quay về tìm mình ư? Niệm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-ac-on/703/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.