“Vù vù...”
Trong yên tĩnh, những người đang bò kia dùng đôi bàn tay giống như cái xẻng mà vuốt đầu lưỡi đầy lông của mình, hoặc dụi con mắt trương phồng của mình, phát ra tiếng “Rít rít” như tiếng móng tay cào lên bảng đen.
Cô dường như không nhìn thấy, cũng không nghe thấy, giẫm lên vũng nước đục và chậm rãi đi về phía trước.
Lúc này, một người ở bên cạnh có lẽ quá hưng phấn nên không cẩn thận mà vặn đầu mình ra rồi xoay xoay như quả bóng ở trong tay.
Nhưng cho dù làm như vậy thì cũng không thể khiến cho cô có bất kỳ phản ứng nào cả.
Con đường do những người quái dị tạo thành vẫn kéo dài về phía trước. Cô xuyên qua từng ngọn núi đầy rác rưởi, cho đến khi trước mặt cô dần xuất hiện ra một con đường thủy rộng rãi và yên tĩnh.
“Vù vù...”
Đến đây, đám người quái dị lập tức giải tán. Bọn họ lại lao về phía núi rác và bắt đầu tìm kiếm thức ăn.
— Không còn thấy con đường quay lại đâu nữa.
Nhưng cô cũng không muốn quay lại. Cô tựa như một con rối vô hồn mà chậm rãi đi vào trong nước, nước cũng không sâu lắm, chỉ đến eo của cô mà thôi.
Trong nước có vô số cá hải tượng đang thong thả bơi lội.
Thỉnh thoảng lại có vảy cá lạnh lẽo cọ qua bắp chân của cô. Cô cúi đầu, nhìn thấy tất cả cá hải tượng đều có mặt người, có nam có nữ, có già có trẻ, bọn họ đều đang bình tĩnh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-hoc-cua-cuu/3728595/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.